Bạn đang được phát âm truyện Bên Nhau Trọn Đời của người sáng tác Cố Mạn bên trên trang web phát âm truyện online.
“Có từng nào chuyện tình nhập cuộc sống, tuy nhiên niềm hạnh phúc nhất vẫn chính là được cầm tay nhau cho tới đầu bạc răng long.”
Bạn đang xem: bên nhau trọn đời truyện
“Dĩ Thâm, em tiếp tục kiểm đếm cho tới chín trăm chín mươi chín anh mới nhất cho tới, đợt sau nếu như nhằm em kiểm đếm cho tới một ngàn thì em tiếp tục khoác kệ anh!”
[…]
“Dĩ Thâm, em tiếp tục kiểm đếm bao nhiêu đợt chín trăm chín mươi chín rồi. ”
Còn bảy trong năm này, anh tiếp tục kiểm đếm từng nào đợt chín trăm chín chín?
Không cần ko nghĩ về cho tới vứt cuộc, đơn giản không tồn tại cơ hội này kiểm đếm cho tới một nghìn!
“Thực đi ra chờ đón và thời hạn chẳng đem gì tương quan cho tới nhau, tê liệt là một trong những thói quen, nó tự động phát sinh, còn anh ko thể chống lại. ”
“…Chờ đợi ko kinh hãi, cái kinh hãi nhất là ko biết cần đợi cho tới khi nào. “
“Anh thấy Hà Dĩ Thâm là kẻ thế nào?”
“Lãnh đạm, lý trí, khách hàng quan liêu.”
“Vậy người tê liệt đó là sự ko lãnh đạm, ko lý trí, ko khách hàng quan liêu của anh ý tao.”
“Tôi tiếp tục trình bày rồi, chỉ việc hội ngộ Triệu Mặc Sênh, bất kì qui định này của Hà Dĩ Thâm đều thay cho thay đổi.”
“Cuộc sinh sống này thiệt khó khăn tin tưởng. Hai người chuồn một tuyến đường vòng nhiều năm như thế, ko ngờ vẫn rất có thể quay trở lại với mọi người trong nhà.”
“Đau? Em cũng biết đau?
Đau là cảm hứng trống rỗng vắng ngắt hãi hùng Khi tỉnh giấc lưu giữ đi ra em tiếp tục ra đi, không hề bắt gặp nụ mỉm cười con trẻ của mình của em. Là sự thất thần không có căn cứ Khi thực hiện bất kể việc gì. Là nỗi đơn độc trống hốc sau những cuộc mừng rỡ tiếng ồn ào từng lần ăn mừng thắng lợi vụ án!
Làm sao em hiểu được?!
Lúc tê liệt, em đang được trong khoảng tay của một người nam nhi khác!”
Xem thêm: bàn về kết cục việc cứu lầm nhân vật phản diện
“Dĩ Thâm, em vô cùng lưu giữ anh…
Em lưu giữ anh! Dĩ Thâm, anh biết không? Em từng đứng 1 mình bên trên đường phố xa cách kỳ lạ ở một tổ quốc xa cách kỳ lạ, những trái đất với color domain authority mới lạ lướt qua trước đôi mắt, tức thì một dáng vẻ người tương tự anh cũng ko bắt gặp. Bây giờ cuối nằm trong tiếp tục nói theo một cách khác với anh, em vô cùng lưu giữ anh… “
“Chuyện tình thương cũng như hấp thụ nước, rét rét mướt thế này chỉ mất người nhập cuộc biết…”
“Khi thân thiện bọn họ được xem là chuyện kí vãng, điều không dễ chịu nhất, đau nhức nhất, là từng kỷ niệm vẫn như một vừa hai phải mới nhất xẩy ra ngày ngày qua.”
“Sau này em tiếp tục hiểu, ở điểm này tê liệt bên trên toàn cầu này còn có cô ấy xuất hiện tại, những người dân không giống đơn giản tạm thời bợ. Anh không thích tạm thời bợ.”
“Còn anh ngước đầu, bắt gặp tia nắng nhảy múa bên trên mặt mũi cô ấy, thiệt là ngang ngạnh, xuyên qua loa lớp lớp… chuồn trực tiếp nhập lòng anh ko thèm căn vặn một giờ đồng hồ, anh thậm chí còn ko kịp kể từ chối.
Cô ấy là tia nắng và nóng mặt mũi trời có một không hai nhập cuộc sống u ám của anh ý, tuy nhiên tia nắng và nóng này không chỉ là chiếu có một không hai mang đến anh.”
“Đúng là con cái được chụp đi ra đấy. Năm ấy, còn nếu không vì như thế u con cái chụp trộm phụ thân thì làm cái gi đem con…”
Đó là một trong những chiều tối tia nắng vẫn bùng cháy rực rỡ như lúc trước tê liệt, bên trên tuyến đường râm đuối thông thoáng mùi hương hương thơm cây xanh, bên trên vỉa hè phản chiếu tía chiếc bóng sập dài…
Thời tiết đẹp nhất như thế, tương thích nhằm ra phía bên ngoài, tương thích để mà chụp trộm, mến hợp… với mọi người trong nhà đầy đủ đời.
“Bình thản chính vì tiếp tục quyết đinh.
Quyết ấn định là tiếp tục đợi.
Đối với một trong những người, chỗ bị thương tiếp tục lành lặn dần dần theo đuổi thời hạn, ví như tình huống của tôi.
Đối với một trong những người thời hạn chỉ càng thực hiện mang đến chỗ bị thương tăng rỉ tiết, như với Dĩ Thâm.
Xem thêm: hoàn khố thế tử phi
Thì đi ra trong thời gian tê liệt, sự mặc nhiên của Dĩ Thâm đơn giản vẻ ngoài, mang 1 loại vết thương nó đột nhập nhập xương tủy và hoành hành ở điểm không người nào nhìn thấy.”
“Bỗng nhiên tôi cảm nhận thấy bản thân tương tự loại hoa ko biết thương hiệu này.
Lặng đáng ra hoa, lặng lẽ tàn, tháng ngày trôi qua loa không người nào căn vặn thăm hỏi.”
Bình luận