độc chiếm vợ trước hàn thiếu sủng tận trời

Tay Triệu Húc Hàn nhịn ko được sờ lên làn domain authority bóng lộn miệt mài người trước đôi mắt, lửa tình chuyến loại nhị bốc cháy, anh giật thột, lặng lẽ trườn lên.

Trước bại liệt anh vô cùng sẽ không còn thao tác rứa thú này, chính vì vừa vặn rồi Kỷ Hi Nguyệt thương tổn, kinh khủng hãi anh, anh không đủ can đảm lại nối tiếp dẫn đến  tổn hại cô. Nhưng chuyến này thì không giống, anh biết anh cần được giải quyết và xử lý yếu tố này, mặc dầu Kỷ Hi Nguyệt ham muốn trách móc anh thì anh muốn làm bước đi ra một công đoạn này.

Bạn đang xem: độc chiếm vợ trước hàn thiếu sủng tận trời

Huống chi anh cảm nhận thấy nếu như thành công xuất sắc thì Kỷ Hi Nguyệt cũng chắc chắn tiếp tục sung sướng mừng.

Động tác nữ tính, chậm rì rì rãi cúi người, môi mỏng dính vận động chậm rì rì rãi bên trên người cô. Kỷ Hi Nguyệt lại nhíu chặt ấn lối, tuy nhiên theo gót Triệu Húc Hàn vuốt ve sầu, trong những khi ngủ mơ cô kể từ từ buông lỏng lại,  cũng ko tỉnh lại.

Triệu Húc Hàn lại chính thức hồi vỏ hộp, chính vì vẫn cho tới bước sau cùng. Anh nghĩ về thời điểm hiện nay công cộng quy cô không tồn tại kĩ năng tâm trí cho tới việc tiếp tục tiến công anh.

Ôm lòng tráng sĩ rời cổ tay, toàn cỗ thân thuộc thể của Triệu Húc Hàn đùng một phát trầm xuống, cảm xúc tiến công sâu sắc nhập thực hiện Kỷ Hi Nguyệt đùng một phát há đôi mắt.

“Tiểu Nguyệt!” Triệu Húc Hàn thẳng cúi đầu hít lên khuôn mồm nhỏ nhắn của cô ấy, tiếp sau đó khắp cơ thể vẫn ko nhúc nhắc.

Kỷ Hi Nguyệt tương đối mơ hồ nước, ngay lập tức tiếp sau đó ngay tắp lự biết chuyện gì xẩy ra, đôi mắt to tát chớp vài ba loại. Triệu Húc Hàn cũng trợn tròn xoe đôi mắt nom cô, sát sát cho tới nỗi lông nheo nhị người gần như là hoàn toàn có thể va vấp nhập nhau.

Thân thể Triệu Húc Hàn tương đối lúc lắc, thiệt sự anh quá khó khăn thu nhận Kỷ Hi Nguyệt sắc mặt mày bạo hồng.

Lúc Triệu Húc Hàn nhận định rằng cô ham muốn trừng trị tác, Kỷ Hi Nguyệt đùng một phát há mồm nói: “Thành công?”

Triệu Húc Hàn nháy đôi mắt thở đi ra, coi đi ra cô không tồn tại lại rơi rụng chuồn lý trí.

“Ừm.” Triệu Húc Hàn ừ một giờ, tiếp sau đó vô cùng triền miên hít môi cô, thuận tiện thân thuộc thể cũng động đậy vài ba loại, nếu như không anh tiếp tục ham muốn bị tiêu diệt. Loại ấm cúng vô cùng hạn này khiến cho người hoàn toàn có thể nổi điên.

“Em rốt cuộc cũng ổn định rồi ư? Chẳng lẽ là nên nhập khi em ngủ?” Kỷ Hi Nguyệt chất vấn.

Triệu Húc Hàn lại gật đầu, ngay lập tức tiếp sau đó nói: “Tiểu Nguyệt, anh, anh Chịu đựng ko nổi, hoàn toàn có thể thảo luận sau không?” Nói hoàn thành anh ngay tắp lự điên loạn lên.

Kỷ Hi Nguyệt tức tương khắc kêu lên vài giờ đồng hồ sung sướng, tiếp sau đó thích nghi người con trai này. Sự sung sướng mến thân thuộc thể thực hiện cô cũng trầm luân theo gót, nhập đầu nghĩ về hoá ra thiệt sự là điều tốt.

Trải qua loa xuyên suốt 1 năm, nhị người rốt cuộc được như ước nguyện, loại điên loạn này sao hoàn toàn có thể một chuyến nhị chuyến là ngừng được?

Nửa mon tiếp theo sau, toàn cỗ hòn đảo nhỏ đều là dáng vẻ chúng ta ân ái. Có nhiều lúc Kỷ Hi Nguyệt còn tiếp tục trừng trị tác, tuy nhiên kể từ từ ngày càng không nhiều. Sau Khi Triệu Húc Hàn biết phương pháp ứng phó thì vẫn chất lượng tốt rất là nhiều rồi.

Huống chi thân thuộc thể Kỷ Hi Nguyệt tựa hồ nước có được yên ủi rất rộng lớn, ko hề kinh khủng hãi, kể từ từ tư tưởng dịch cũng bặt tăm.

Hai mon sau, Kỷ Hi Nguyệt đùng một phát trớ mửa  nhập văn chống của Húc Nguyệt.

Kỷ Hi Nguyệt sửng bức, nghĩ về quả tình mùa dâu của cô ấy ko cho tới, huống chi nhị mon này thiệt sự từng tối gần như là đều sở hữu hoạt động. Tinh lực của ông xã cô chất lượng tốt ko tiếng gì nhằm trình bày, tựa như ham muốn bù che lại 1 năm qua loa, cô hoàn toàn có thể ko trúng thưởng à?

Một năm tiếp theo, Triệu Húc Hàn ôm một bé nhỏ gái xinh xẻo, Kỷ Hi Nguyệt ôm một bé nhỏ trai dễ thương và đáng yêu, chuồn bên trên bờ cát ở hòn đảo nhỏ.

“Tiểu Nguyệt, điểm này đó là điểm phụ thân con cái sản xuất đi ra con cái đó!” Triệu Húc Hàn trình bày vô cùng đắc ý với phụ nữ báu vật của anh ý.

Kỷ Hi Nguyệt tức dỗi đá Triệu Húc Hàn một chiếc, nói: “Có ai trình bày mang lại phụ nữ nghe vậy đâu?”

Xem thêm: cuộc chiến bản thảo

“Vốn dĩ đó là thế tuy nhiên, nhị đứa bé nhỏ chắc chắn là ở đây!” Triệu Húc Hàn trình bày.

Kỷ Hi Nguyệt ngay tắp lự xoay đầu cười cợt trình bày với đứa đàn ông cô đang được ôm nhập tay: “Tiểu Hàn, điểm đấy là điểm phụ thân con cái trở thành đại rứa thú, đại đổi thay thái!”

Triệu Húc Hàn tức tương khắc rơi rụng điềm tĩnh, nói: “Bà xã, em ko thể dạy dỗ đàn ông thế được.”

Kỷ Hi Nguyệt thiên kiều bá mị liếc xéo anh, nói: “Cũng thế cũng như vậy.”

“Tiêu Ân! Long Bân!” Triệu Húc Hàn đùng một phát kêu to tát nhập vào chống.

Tiêu Ân và Long Bân vô cùng thời gian nhanh vẫn xuất hiện tại.

“Ôm bao nhiêu đứa nhỏ nhập chuồn. Nhớ kỹ, ko gọi những anh đi ra thì ko thể đi ra.” Triệu Húc Hàn dặn dò.

“Vì sao?” Tiêu Ân và Long Bân, bao hàm cả Kỷ Hi Nguyệt đều thiếu hiểu biết.

Triệu Húc Hàn nom chằm chằm Kỷ Hi Nguyệt, khóe mồm khêu lên một nụ cười cợt cùn ác, nói: “Đây còn ko nên tôi ham muốn trở thành rứa thú nom coi hoàn toàn có thể canh ty Tiểu Nguyệt và Tiểu Hàn được thêm bao nhiêu em trai, em gái ko à!”

Tiêu Ân và Long Bân sửng bức, ngay lập tức tiếp sau đó nói: “Cậu công ty cố lên!” Nói hoàn thành nhị người ôm nhị đứa bé nhỏ chạy chuồn.

Kỷ Hi Nguyệt há to tát mồm nom Triệu Húc Hàn.

“Bà xã ~ tiếp đây ~” Triệu Húc Hàn vứt mị nhãn mang lại Kỷ Hi Nguyệt, ngay lập tức tiếp sau đó nhào qua loa Kỷ Hi Nguyệt.

“Triệu Húc Hàn, anh là đại đổi thay thái!” Kỷ Hi Nguyệt nom tầm vóc bà tám của anh ý, dở khóc dở cười cợt, thẳng đá đi ra.

“Phụp!” Cả người Triệu Húc Hàn thẳng bị đá nhập vào hải dương rộng lớn.

Hồi lâu sau Triệu Húc Hàn mới mẻ chui Output, giàn giụa mặt mày thống cực, hô lên: “Bà xã, anh, anh chân dường như bị con chuột rút.”

Kỷ Hi Nguyệt bị giậm dọa giật thột, vội vàng vàng nhảy xuống kéo Triệu Húc Hàn, thành quả bị Triệu Húc Hàn thẳng bao bọc lấy nội địa.

“Anh gạt em?” Kỷ Hi Nguyệt tức dỗi cho tới nhéo anh.

“Bà xã, ko bởi tất cả chúng ta ở nhập hải dương sinh một đứa chuồn.” Nói rồi ngay lập tức ngay tắp lự kéo ăn mặc quần áo Kỷ Hi Nguyệt đi ra.

“Anh, anh!” Kỷ Hi Nguyệt túm ko kịp, người con trai này thiệt sự quá cùn ác.

“Bà xã, anh yêu thương em.” Triệu Húc Hàn tức tương khắc ôm cô, trình bày vô cùng thâm nám tình.

Xem thêm: phượng tù hoàng truyện

Hai chân Kỷ Hi Nguyệt quấn xung quanh vòng em tinh xảo của anh ý, nom nhị đôi mắt nhu tình của ông xã bản thân, tinh thần lúc lắc động.

“Ông xã, em cũng yêu thương anh!” Nói hoàn thành, cô dữ thế chủ động nhích lại sát hít lên môi mỏng dính của Triệu Húc Hàn.

TOÀN VĂN HOÀN