Cuộc sinh sống của cô ý tiếp tục mãi bình lặng như vậy nếu như Chương Tranh Lam ko một lần tiếp nữa xuất hiện tại. Anh ăn năn hận rồi, thực sự ăn năn hận rồi.
Thể loại: Hiện đại, 419, nam giới chủ yếu rạm tình, ngược nam giới, HE
Độ dài: 50 chương + 2 nước ngoài truyện
Tình trạng: Hoàn - đang được xb và trả thể trở nên phim.
Bạn đang xem: em đứng trên cầu ngắm phong cảnh
Văn án:
“Em, ôm nguyệt lão tình câm lặng xuyên suốt thời thanh xuân tươi tỉnh đẹp tuyệt vời nhất. Người ấy cút, em cũng trở thành đám mây bồng bềnh phiêu dạt, mơ hồ nước, mông lung… Mười chín năm trời tăng trưởng nằm trong người ấy, lại thất lạc năm năm nhằm tiến hành toàn bộ những niềm mơ ước của những người ấy… Có cần người ấy đem anh về xoa vơi trái ngược tim em?
Anh, ôm nỗi lưu giữ nhung em mặc dù chỉ bắt gặp nhau một lượt độc nhất. phần lớn năm tiếp theo tái ngộ, em vẫn như 1 nỗi ám ảnh mơ hồ nước, níu lưu giữ anh cho dù là khi anh chìm nhập giấc mộng, nhằm rồi tiếp sau đó, anh trở nên kẻ ngốc vì như thế cứ mải miết theo gót vết chân em. Có sao đâu khi anh rằng, chỉ việc anh yêu thương em là đủ…
Khi em đứng trên cầu ngắm phong cảnh, em sở hữu hiểu được, người đứng bên trên lầu lại coi em…” *
Xem thêm: nơi cuối con đường anh và em
Xem thêm: truyện huyền huyễn full
Tiêu Thủy Quang quí Vu Cảnh Lam. Đây là vấn đề nhưng mà cô chắc chắn là nhất nhập xuyên suốt trong thời gian mon thanh xuân mơ hồ nước của tôi. Cô ko biết kể từ khi nào là bản thân chính thức quí anh, quí coi tầm vóc trầm khoác của anh ấy, coi hai con mắt yên bình của anh ấy, nghe hóa học giọng kể từ tốn mạch lạc nhưng mà êm ấm của những người đàn ông ấy.
Chỉ vì như thế một lời nói “Anh đợi em”, Thủy Quang lặng lẽ nỗ lực, nỗ lực ganh đua nhập ngôi trường ĐH của anh ấy, nỗ lực nhằm theo kịp bước đi anh, nhằm ngay sát anh rộng lớn một ít. Vậy mà trong lúc cô cho tới, anh đang được không có gì ở ê đợi cô được rồi.
Chương Tranh Lam quí Tiêu Thủy Quang. Đó là vấn đề nhưng mà cần cho tới 2 năm sau tái ngộ, anh mới nhất dám quá nhận. Thừa nhận bản thân ko thể quên được người đàn bà ấy, mặc dù cho những người ấy thậm chí còn còn ko thể nhìn thấy anh. Thừa nhận rằng chỉ với sau một lượt vô tình gặp mặt, sau đó 1 tối đậm nồng thông thoáng qua chuyện, anh vẫn lưu giữ mãi luôn nhớ. Để rồi khi vô tình tái ngộ cô, anh mới nhất biết bản thân dường như không thể xoay đầu được nữa rồi…
Tình cho tới tự động thuở nào là, bị tiêu diệt vẫn còn đấy thâm thúy đậm…
Lần thứ nhất Chương Tranh Lam phát hiện ra Tiêu Thủy Quang là lúc phát hiện cô đang được ngồi bên trên sảnh ngôi trường ĐH khóc cho tới vô vọng. Chính anh cũng không hiểu nhiều vì như thế sao bản thân lại sở hữu tuyệt hảo uy lực với cô cho tới thế. Lần loại nhì gặp mặt là lúc cô bị người tớ quăng quật dung dịch nhập sàn bar. Anh đang được cứu vớt cô, ấn định trả cô cho tới cơ sở y tế, tuy nhiên cô đang được ôm siết lấy anh.
Chỉ một câu “Lam, anh hãy ôm em đi”, anh biết bạn dạng thân thuộc tôi đã đắm chìm đặc biệt thảm kinh hoảng. Trải qua chuyện một tối hoan ái đậm nồng, ngày tiếp theo cô vội vàng tách cút, ko một lượt ngoảnh lại coi anh. Cô mong muốn xóa tinh khiết kí ức sai lầm đáng tiếc ấy, chỉ với bản thân anh vẫn tiếp tục mãi lưu giữ nhung.
Hai năm tiếp theo vô tình tái ngộ, Chương Tranh Lam mới nhất vạc sinh ra, bản thân thiệt sự luôn nhớ được. Anh cứ vô thức mong muốn lại gần cô rộng lớn, mong muốn biết từng vấn đề về cô. Duyên phận tạo nên nhì người cứ vô tình đụng chạm mặt mũi nhau. Cô nhìn thấy anh, mong muốn trốn tách anh tuy nhiên càng vì vậy, Chương Tranh Lam càng mong muốn lại gần cô. Anh chính thức mặt dày mày dạn theo gót xua đuổi cô, sử dụng không còn từng thủ đoạn chỉ nhằm cô lưu ý cho tới anh. Anh tin yêu rằng, trước sau cũng đều có một ngày, cô tiếp tục cảm động trước tấm tấm lòng này của anh ấy.
Tiêu Thủy Quang là một trong những người rét mướt lùng vày trái ngược tim cô đang được bị tiêu diệt. Vu Cảnh Lam thất lạc rồi, người ấy dường như không lưu giữ lời hứa hẹn tiếp tục đợi cô. Cô cho tới mảnh đất nền xa vời kỳ lạ này, coi khung trời anh từng coi, học tập ở ngôi ngôi trường anh từng học tập, nuôi một chú chó xa xưa anh quí nuôi, giẫm lên vết chân của anh ấy ấy nhưng mà cút, luôn luôn lặp cút tái diễn nhập đầu rằng “Anh ấy đang được đợi mình”. Hơn một lượt, La Trí - các bạn thuở nhỏ của tất cả nhì người, đang được cần hét lên rằng: “Vu Cảnh Lam, cậu kéo cô ấy cút nằm trong luôn luôn mang lại xong”.
Bởi vậy, khi sở hữu một người đàn ông tự động dưng xông nhập cuộc sống thường ngày của cô ý, rằng quí cô, chấp nệ theo gót xua đuổi cô, sử dụng từng phương pháp để bám lấy cô, cô thực sự dường như không biết thực hiện thế nào là nước ngoài trừ rét mướt nhạt nhẽo xua xua đuổi anh. Nhưng người nam nhi này là một trong những kẻ mặt dày mày dạn vô sỉ, bỏ mặc từng thủ đoạn, ko lúc nào biết rằng lí lẽ.
Cô càng xua xua đuổi, anh lại càng lấn cho tới, cô càng rét mướt lùng, anh lại càng hăng hái theo gót xua đuổi. Cô không tồn tại phương án nào là với anh, chỉ đành nhằm khoác anh mong muốn làm cái gi thì thực hiện. Nhưng càng vậy, người nam nhi này càng lấn cho tới. Cô dần dần bị anh thực hiện mang lại cảm động, dần dần coi việc anh ở sát bên như 1 thói quen…
Anh bảo rằng, Thủy Quang, demo gật đầu đồng ý anh cút.
Anh bảo rằng, Thủy Quang, anh tiếp tục đối đảm bảo chất lượng với em, chắc chắn tiếp tục đối đảm bảo chất lượng với em, chỉ đối đảm bảo chất lượng với em…
Anh bảo rằng, Thủy Quang, chỉ việc anh yêu thương em là đầy đủ rồi,… bất luận em sở hữu tráng lệ hoặc không…
Thủy Quang cho rằng, cô thực sự mệt rũ rời rồi. Năm năm vừa qua, cô sinh sống như 1 bóng quỷ vật vờ vĩnh, lúc này rốt cuộc cũng đều có người nguyện ý kéo cô đi ra. Người ấy bảo rằng, nếu như khoảng cách thân thuộc nhì người là một trong những ngàn bước, thì cô ko cần làm cái gi cả, chỉ việc đứng ở đấy thôi, chỉ việc ko lùi lại, anh tiếp tục bước 1000 bước vào mặt mũi cô. Người ấy mặt dày mày dạn bám lấy cô tuy nhiên lại khiến cho cô cảm nhận thấy thiệt êm ấm. Người ấy quan hoài chở che mang lại cô, khiến cho cô lệ thuộc, không hề đơn độc. Cô mong muốn bước thoát khỏi quá khứ rồi, thực sự mong muốn thiên về sau này rồi, một sau này sở hữu anh.
Vậy nhưng mà, khi cô ra quyết định buông quăng quật toàn cỗ quá khứ thì anh lại buông tay. Anh mệt rũ rời khi cho rằng bản thân là chỉ thế thân thuộc của những người không giống, cho rằng sẽ không còn lúc nào hoàn toàn có thể thay cho thế được Vu Cảnh Lam trong tâm cô. Anh từng rằng chỉ việc anh yêu thương em là đầy đủ, tuy nhiên rốt cuộc chủ yếu anh lại không thể kiên trì cho tới nằm trong. Đúng vào trong ngày cô giã biệt quá khứ, mong muốn nhập sau này, anh lại tách quăng quật cô.
Rời quăng quật, sau cùng thì cả nhì người đàn ông cô yêu thương đều tách quăng quật cô. Cô ko hận anh, đơn thuần cảm nhận thấy thiệt nhức lòng. Cô tách ngoài TP.HCM này, tách ngoài quá khứ Vu Cảnh Lam, tách ngoài trái đất của Chương Tranh Lam. Hai mươi tư tuổi hạc, cô về bên quê nhà, với cùng 1 trái ngược tim tràn đầy tổn hại. Có nhiều người theo gót xua đuổi tuy nhiên cô đang được không hề mong muốn yêu mến, cũng không hề tin yêu nhập tình thương nữa.
Cuộc sinh sống của cô ý tiếp tục mãi bình lặng như vậy nếu như Chương Tranh Lam ko một lần tiếp nữa xuất hiện tại. Anh ăn năn hận rồi, thực sự ăn năn hận rồi. Anh ngỡ như bản thân hoàn toàn có thể xa vời cô tuy nhiên nỗi lưu giữ nhung cô còn to hơn nhiều nỗi nhức cô ko yêu thương bản thân. Anh sai rồi, thực sự sai rồi, hãy nhằm anh một lần tiếp nữa được chữa trị lành lặn trái ngược tim cô. Lần này, tất cả chúng ta tiếp tục chính thức lại nhé, không hề những hiểu thiếu sót nghi hoặc kị, chỉ với thương cảm như thuở ban đầu…
“Chúng tớ đã từng đi rất nhiều con phố, đích thị sở hữu, sai sở hữu, tuy nhiên nhường nhịn như lại mới nhất chỉ cút một bước, tất cả chúng ta bắt gặp nhau, tiếp sau đó anh rằng với em, anh thương hiệu là Chương Tranh Lam, em rằng em thương hiệu Tiêu Thủy Quang.”
Anh chẳng qua chuyện đơn thuần chàng trai ích kỉ mong muốn giành được tình thương. Cô chẳng qua chuyện đơn thuần cô nàng ích kỉ mong muốn tạo được chút êm ấm mang lại riêng rẽ bản thân. Họ yêu thương nhau, sở hữu thất lạc, giành được, sở hữu và lắng đọng, cũng đều có những tổn hại. Em đứng bên trên cầu, cảnh quan phương xa vời thiệt trả mĩ, nhưng mà hãy lưu giữ, anh vẫn mãi luôn luôn phía trên lầu cao ê chờ đón em. cũng có thể nào là, trở về coi anh một ít, được ko em?
_____________
" ": Trích kể từ truyện
Review by #Phong Tú Nữ - fb/ReviewNgonTinh0105
Bìa: #Hy Tần
*Hình hình ảnh chỉ mang tính chất hóa học minh họa
Cre: Google/Huaban
Bình luận