hạ tiên sinh lưu luyến không quên truyenfull

Dạo mới đây, báo mạng không ngừng nghỉ fake tin: người cố kỉnh quyền Lệ thị – Lệ Trọng Mưu đang được kiện tụng tranh giành đoạt quyền nuôi chăm sóc một cậu nhỏ bé sáu tuổi hạc.

Phiên tòa còn ko banh tuy nhiên dư luận đang được vô nằm trong náo nhiệt độ. Trong vụ việc bại, một phía là đế vương vãi thương nghiệp, một phía lại là…

Bạn đang xem: hạ tiên sinh lưu luyến không quên truyenfull

Ngô Đồng, cô ấy là ai?

Trong thể loại scandal rét của tuần san rung rinh tít, giới truyền thông mong muốn tìm hiểu toàn cảnh của Ngô Đồng, kết quả: cô nàng này thân ái phận Trắng như giấy tờ, bảy năm vừa qua Lúc chất lượng tốt nghiệp từng vô Lệ thị thực tập; trừ phen bại rời khỏi, thì cô và vị giám đốc Lệ Trọng Mưu chẳng sở hữu tương quan gì cho tới nhau.

Bọn phóng viên báo chí chuyển qua làn đường khác nghi ngại thanh lịch đứa nhỏ bé, nó kể từ đâu cho tới tuy nhiên rất có thể tạo ra chuyện chén tai ác vì vậy. Sở phận quảng bá của Lệ thị tức thời sản xuất công văn xay giới truyền thông ko được luật lệ làm phiền cuộc sống thường ngày của cậu nhỏ bé.

Có chỉnh sửa của một tập san nghễnh ngãng ko hoảng sợ súng, chụp lén được bao nhiêu tấm hình họa của cậu, thân phụ ngày sau, tập san bại bị Lệ thị thu mua sắm, tổng giám đốc Lệ Trọng Mưu kí một chữ, tập san bại buộc ngừng ấn hành.

Tuy nhiên, tập san số sau cùng đó lại sở hữu lượng dung nạp chất lượng tốt vô nằm trong, bên trên trang bìa là hình hình họa một cậu nhỏ bé phấn điêu ngọc thế, vô nằm trong sinh động, cỗ dáng vẻ khả ái xinh tươi. Hoàn toàn ngược lại đối với Lệ tổng lãnh khốc vô tình. Chính điều đó lại khiến cho người tao thêm thắt yêu thương mến.

Càng nhiều phóng viên báo chí ko lo ngại nguy hiểm, cắm chốt chầu trực bên phía ngoài tòa án từng phen mở màn phiên tòa xét xử mới mẻ.

Lần này tòa án thẩm vấn lâu rộng lớn phiên trước, bậc thang chỉ mất vài ba chục thước tuy nhiên đứng ngồi và đứng ngồi chật kín toàn phóng viên báo chí. Một đám người nâng Ϲɑmerɑ, máy chụp ảnh, máy ghi âm… chỉ ngóng đương sự xuất hiện tại.

Cuối mon tư, trời fake muộn, ánh mặt mũi trời cuối xuân sáng ngời ko vương vãi một tia ưu tư.

Thân hình họa gầy đét guộc kể từ cổng chủ yếu ra đi, bao nhiêu trăm mùng hình họa ngay lập tức tức thời chụp không ngừng nghỉ, người xem hét lên xông cho tới, ngăn trước cản sau.

Ngô Đồng bị đèn huỳnh quang đãng bức ko mở được mắt, xung xung quanh đều là phóng viên báo chí, rơi vào tình thế cảnh tiến thủ thoái lưỡng nan. Máy hình họa nhấp nháy như hàng trăm ngàn trái khoáy bom ném về phía cô.

“Ngô đái thư, sở hữu nên cô và Lệ Trọng Mưu khiếu nại tụng….”

“Nghe rằng phen này Lệ tổng chào mướn trạng sư đoàn…”

“Cô rất có thể rời khỏi mặt mũi nằm trong con cái bản thân hoặc không…”

Ngô Đồng ko vấn đáp gì được, cô hồi ức lại cảnh vị trạng sư bại nóng bức vấn đáp bản thân, và từ đầu đến chân con trai khắt khe ở bên cạnh ông tao.

Gương mặt mũi cô thông thoáng chốc Trắng bệch, bước tiến loạng choạng, bên phía ngoài phóng viên báo chí sụp đổ xô về phía đằng trước, các chiếc microphone đặc biệt rộng lớn băng qua đầu người vươn về phía cô thực hiện cô thở vội vã liên tiếp.

Đúng khi ấy, đám người đàng sau chợt xôn xang ——

Lệ Trọng Mưu xuất hiện tại.

Phần rộng lớn phóng viên báo chí mặt mũi này mong muốn chạy thanh lịch mặt mũi bại, không mong muốn còn chưa kịp cho tới ngay gần Lệ Trọng Mưu đã biết thành bao nhiêu tay vệ sĩ tây trang đen kịt sì ngăn lại. Lệ Trọng Mưu vô đôi mắt người xem là đàng hoàng tuy nhiên qua loa, chẳng khắc ghi đồ vật gi.

Tới Lúc đi qua Ngô Đồng, bước đi chợt tạm dừng .

Cô bận đương đầu với phóng viên báo chí, ko trông thấy anh.

Nhưng anh lại thấy cô.

Mi tâm Lệ Trọng Mưu cau lại, một giây sau ko biết thực hiện thế nào tuy nhiên túm được Ngô Đồng ra phía bên ngoài,

Phóng viên ko kịp phản xạ, đôi mắt Ngô Đồng thấy như trời long khu đất rữa, đến thời điểm ngửng đầu lên đang được trừng trị sinh ra bản thân hiện giờ đang bị ôm trở lại bậc thang. Cánh tay rắn vững chắc vòng qua loa eo cô, gom cô bay ngoài vòng vây một cơ hội dễ dàng và đơn giản.

Người cô nhũn rời khỏi.

Không dám quay đầu sang một bên coi, cho tới một chiếc liếc đôi mắt cũng hoảng sợ.

Phóng viên mong muốn xua đuổi theo dõi, vệ sĩ ngay lập tức ngăn lại tuyến phố phía đằng trước, trợ lí Lệ Trọng Mưu – Lâm Kiến Nhạc nhanh gọn bị phóng viên báo chí vây kín. Trợ lí Lâm vừa phải cười cợt nói: cảm tạ truyền thông bạn hữu đang được “đặc biệt” quan hoài cho tới đại quấn, vừa phải dứt khoát: điều gì rồi cũng ko vấn đáp được.

Xem thêm: xuyên thành bạch nguyệt quang của tra công

Chiếc Maybach ngừng mặt mũi đàng, Ngô Đồng bị người này bại xay nên ngồi xuống ghế sau, theo dõi phiên bản năng cô giãy nảy giãy nảy, mức độ lực so sánh với những người này bại kia trái khoáy thực sự “lấy trứng chọi đá”. Lệ Trọng Mưu theo dõi sau lên xe pháo, tạm dừng hoạt động “Bộp” một chiếc, “Lái xe pháo.”

Xe tăng cường tách ngoài vùng thị phi.

Ngô Đồng liếc coi gương sau, vẫn còn đó vài ba phóng viên báo chí ko kể từ vứt ý muốn theo dõi đuôi, cô vừa phải quyết định thu lại tầm đôi mắt thì chạm ngay lập tức vô ánh nhìn của Lệ Trọng Mưu đang được ngồi đối lập.

Anh quán sát cô, bí mật và cẩn trọng.

Tim đột lập cập lên, Ngô Đồng cúi đầu, đôi mắt thấy xe pháo sẵn sàng rẽ, cô đùng một phát cao giọng nói: “Dừng xe!”

Tài xế lão Tống hiểu nhất là coi mặt mũi tuy nhiên rỉ tai, đang được mong muốn phanh xe pháo, Lệ Trọng Mưu bên trên mặt mũi không tồn tại biểu tình gì, chính vì vậy đành nên ngoảnh mặt mũi thực hiện ngơ với đòi hỏi của Ngô Đồng.

Xe vẫn chạy bon bon bên trên đàng, Ngô Đồng ngồi bại, vẫn luôn luôn gặm môi.

Còn còn chưa kịp thở phào thoải mái, mặt mũi tai vang lên giọng nam giới trầm như giờ đồng hồ cello: “Ngô đái thư cút đâu? Tiễn cô một phần đường.”

Trong lòng cô ngũ vị tạp trần, ko tiếp điều.

Không khí vô xe pháo trầm khoác, xung xung quanh Ngô Đồng cư như mập mờ luồng khí : “Không phận sự miễn ngay gần.”

Tất cả yếu tố tranh giành chấp quyền nuôi chăm sóc Đồng Đồng anh đều gửi gắm toàn cỗ mang đến Lâm Kiến Nhạc xử lí. Thỉnh phảng phất nghe Kiến Nhạc report, đa số là kể chuyện người phụ phái đẹp này còn có thái chừng rắn rỏi thế này, rằng gì rồi cũng ko chịu đựng ngượng cỗ.

Cô còn kiên trì nhất quyết đòi hỏi đem con cái tách ngoài HongKong, không thích rằng thêm thắt gì nữa. Còn Lệ Trọng Mưu thì sẽ càng không tồn tại ý muốn tiếp tục dây dính tiếp, anh phái luôn luôn trạng sư rời khỏi mặt mũi nhằm xử lý.

Vừa khi nãy ở tòa án, cô còn khiên quyết định ko chịu đựng kể từ vứt quyền nuôi chăm sóc đàn ông, tuy nhiên Lúc rỉ tai cô lại không đủ can đảm coi trực tiếp vô anh.

Người phụ phái đẹp này đương đầu với anh, cường thế chạy đổi thay cút đâu không còn rồi?

Một người lênh láng mâu thuẫn… Lệ Trọng Mưu quá nhận anh khá tò lần về cô.

Im lặng hồi lâu, Lệ Trọng Mưu cứ tưởng cô thỏa hiệp, cô lại nói: “Tôi nên về công ty lớn xử lí vài ba chuyện, mối liên hệ của tôi và anh đang được stress thế này, chắc chắn là anh ko hòng phóng viên báo chí chụp được hình họa anh và tôi trước cổng công ty lớn, đích không?”

Ngữ khí của cô ý ko kiêu ngạo, cũng ko xu nịnh, một lời nói tuy nhiên tiến công trúng trung tâm ngay lập tức tức thời. Lệ Trọng Mưu ngạc nhiên, nhướn mi lên coi cô.

Ngô Đồng tiến công đôi mắt tránh mặt anh.

Ánh đôi mắt anh hạ xuống đối với băng đá khiến cho người tao rét run; tuy nhiên cũng tương tự vũng lầy lội, càng kéo người tao rún thâm thúy hơn thế nữa.

Làm cô vạn kiếp bất phục.

Lệ Trọng Mưu ngừng ánh nhìn, nhận xét cô. Anh bắt được vô đôi mắt cô một thông thoáng âm u. Lệ Trọng Mưu thấy cô phục tòng, suy tư mất mặt nửa giây, anh ngước đôi mắt, “Lão Tống, ngừng xe pháo.”

Xe vừa phải dừng lại hoàn toàn, cô vội vã banh của nhảy xuống. Chẳng thèm nhằm ý xe pháo, thông qua đàng khuôn mẫu cho tới trạm xe pháo buýt.

Bên này, cái Maybach ko lái cút, tuy nhiên xoay đầu ngừng cơ hội bại một quãng.

Lệ Trọng Mưu ngồi đàng sau, coi thân ái hình họa nhỏ bé nhỏ teo rúm, một mình ngóng xe pháo buýt.

Xem thêm: ông xã đói đói cơm cơm

Anh thu ánh nhìn về, nhấn vô notebook năng lượng điện tử vô xe pháo, coi plan chiều tối, anh nhảy cây bút năng lượng điện tử, chấm vô màn hình hiển thị lật thanh lịch trang không giống.

Ngô Đồng cũng lặng lẽ đợi xe pháo. Rầu buồn phiền nhuộm dần dần lên khóe đôi mắt.

Cô nghĩ về mãi tuy nhiên ko rõ ràng, sự tình làm thế nào rất có thể rớt vào hiện tượng như hôm nay?