khế ước quân hôn

Thể loại: Hiện đại, Quân lữ cán cỗ thời thượng hắc đạo, Ngược luyến sủng nịchLâm Tuyết thề: Nếu ko rớt vào lối nằm trong, cô vô cùng ko chịu đựng ủy khuất nhưng mà gả mang đến hắn – một người nam nhi tự động đại cuồng ngạo thêm vào đó thói căn nhà binh càn quấy thâm nhập nhập tận óc.

“Cô, đến từ đâu thì mau quay về vị trí bại liệt, căn nhà tôi ko đón nhận cô!” Đây là lời nói trước tiên Lúc bọn họ họp mặt.

Bạn đang xem: khế ước quân hôn

“Tôi, đang được sắp tới đây thì sẽ không còn tính  chuyện tách đi! Nhưng anh yên tĩnh tâm, người tôi ham muốn gả là anh trai anh, ko nên anh.”

***

Bị dồn nhập bước lối nằm trong nên lựa lựa chọn hợp ý đồng hôn nhân gia đình, chuyện này phát triển thành cô trở thành một Thượng tá phu nhân nổi tiếng! Thất thân thiết thì cũng không tồn tại gì xứng đáng phát biểu, chẳng qua chuyện đơn thuần thực hiện nhưng mà ko yêu thương tuy nhiên ko cẩn trọng lại tấn công tổn thất trái khoáy tim, vậy nên làm thế nào bây giờ?

“Anh ham muốn thực hiện gì? Chúng tớ đơn thuần phu nhân ck bên trên hợp ý đồng!” Thấy con cái dã thú nào là bại liệt đem theo đòi khá thở nguy khốn cho tới ngay gần bản thân, cô kinh hoàng nhắc nhở. Hắn ko chút bởi dự đẩy cô té xuống nệm rộng lớn mềm mại và mượt mà, cao bồi mỉm cười tà: “Trên hợp ý đồng cũng đâu quy tấp tểnh anh ko thừa kế quyền hạn của một người ck.”

Hắn - là Đoàn trưởng lục quân dã chiến Phi Ưng đoàn bên trên kinh thành quân môn quyền quý và cao sang, nhị mươi bảy tuổi hạc đang được vinh hạnh nhận quân hàm Thượng tá! Vị Thượng tá thành công huy hoàng nhập truyền thuyết này nhận định rằng chiến trái khoáy lớn số 1 dời bản thân là đoạt được được cô,  hơn nữa còn gói gọn khênh về thực hiện vợ!

Cô – nghe đồn đại đã trở nên vứt quăng quật cho tới rộng lớn nhị lần! Danh dự, trong sáng đều bị bỏ không còn, gia tộc lao dốc, vị thơm phu trước từng bước nghiền sát. Mỗi Lúc cô gặp gỡ rủi ro khủng hoảng, hắn đều đúng vào lúc xuất hiện tại, hắn xuất hiện ở mọi nơi, tương tự như thần hộ mệnh của cô ý. Là trùng hợp? Là cố ý? Hay vẫn chính là trời cao tấp tểnh duyên phận?

“A!” Cô hét rầm trời, ko thể nhịn được nữa  kêu to: “Lương Tuấn Đào, anh nạm tinh ma con cái chó sao? Cứ quí cắm người như vậy!”

Nam nhân độc ác  không với việc gì thực hiện ngay lập tức lấy việc cắm cô thực hiện trò chi khiển thú vị. “Sai rồi, anh nạm tinh ma con cái hổ, chỉ quí ăn em.”

Nói hoàn thành, hắn hóa thân thiết trở thành mãnh hổ lặn ác tấn công về phía rán nhỏ xinh rất đẹp bại liệt.

Xem thêm: oanh oanh của anh

Ô hô ai tai! Cô lại bị hắn lột sạch sẽ domain authority, nuốt sạch sẽ xương, cả cặn buồn chán cũng ko chừa lại! 

Cô nạm tinh ma con cái dê, hắn nạm tinh ma con cái hổ, thầy tướng phát biểu bọn họ nếu như ở nằm trong vị trí tiếp tục tương xung khắc. Kỳ thiệt, ko cần thiết thầy tướng phát biểu cô cũng biết, nằm trong hắn ở cộng đồng ko nên giống như câu “Dương nhập hổ khẩu” (dê nhập mồm hổ) nhập truyền thuyết sao? 

Phúc  hắc gặp  lãnh tình, trầm đem đối kháng buồn tao, tình mới mẻ pk tình cũ, hàng loạt kịch liệt chạm phỏng nhau, tia lửa phun rời khỏi tư phía, ra mắt truyền kì quân lữ giàn giụa phấn khích!

***

Thượng tá yêu thương phu nhân vô đối phát biểu với phu nhân mình: “Bà xã, với anh thực hiện điểm dựa em ko cần thiết sợ hãi ai cả, sấm tấn công hoặc đại họa cũng đều có anh thay cho em xử lý! Kẻ nào là láo đản dám thực hiện trái khoáy ý em, anh tiếp tục truất phế hắn! Ai ko sợ hãi bị tiêu diệt dám Lúc dễ dàng tổn hại em anh tiếp tục mang đến hắn xuống địa ngục!”

***

Lời của những người phàm: 

Xem thêm: xuyên thành phu lang của đồ tể thô bạo

Lương Tuấn Đào: cảnh giới tối đa của yêu thương hẳn là một trong những loại  thói quen thuộc, quen thuộc cô tùy hứng thực hiện nũng, quen thuộc cô cố ý tạo ra sự, quen thuộc yêu  cô yêu thương cả lối đi lối về!

Mạc Sở Hàn: quý trọng khi nào thì cũng chỉ hiểu  được ở tiếc nuối trong tương lai, tiếc nuối thế nào thì cũng không hiểu biết được sự quý trọng trước đôi mắt.

Vân Thư Hoa: bên trên trái đất, khoảng cách xa xăm nhất ko nên là yêu thương, ko nên là hận, nhưng mà là kẻ bản thân quen thuộc từ từ trở thành xa xăm kỳ lạ.