Tác giả: Kim Chúc
Thể loại: Hiện đại, Ngọt sủng, Thiên chi kiều tử/ Thiên chi kiều nữ giới, Song C, Nguyên quý phái, Đô thị tơ duyên.
Bạn đang xem: làm nũng cũng vô dụng
Độ dài: 53CV + 4NT (Chỉ edit nước ngoài truyện của couple chính)
Edit: NhangftJully – Ngày Ba Bữa.
Bìa: Người rất đẹp Trên cung trăng đem Châu Anh nhận order
Truyện đem pass ở những chương in nghiêng+đậm. Câu chất vấn ngay lập tức bên dưới chương trước bại.
Mọi vướng mắc xin xỏ tạt qua PASS trước lúc in bốc chất vấn tụi em ạ.
GIỚI THIỆU
Từ Tinh Miên nhìn trúng một anh zai, rằng đúng ra là nhìn trúng khuôn mặt của anh ý ấy.
Anh trai ấy há một quán mì sợi trước cửa ngõ ngôi trường học tập cô. mỗi một ngày bao nhiêu cô nàng nhỏ đều tiếp tục vờ vĩnh như vô ý tuy nhiên lại gần anh ấy.
Sau này Từ Tinh Miên cũng học tập theo gót bao nhiêu cô nàng nhỏ và lại ngay gần đấy, há mồm nói: “Anh vô cùng thiếu hụt chi phí à?”
Hoắc Thừa Kiêu sửng nóng bức, túa tạp dề xuống. Vô nằm trong nhuần nhuyễn móc bao dung dịch lá kể từ vào bên trong túi đi ra, rút một điếu đi ra châm lửa thắp.
Ngũ quan liêu ẩn náu bên dưới lớp sương thong manh, khiến cho người không giống sinh đi ra một loại mỹ cảm không giống.
Từ Tinh Miên lấy một tấm thẻ đi ra, nhằm lên trước mặt mày anh ấy: “Anh cầm cố tính năng này cút.”
Hoắc Thừa Kiêu nhướng đuôi lông ngươi lên, “Cô nhỏ nhắn, em mong muốn bao nuôi tôi à?”
Cô gái nhỏ tráng lệ và trang nghiêm rung lắc đầu, “Tôi biết con trai những anh có được cái chủ ý riêng biệt của một nam giới tử hán, nhất là cái loại rất đẹp trai tuy nhiên lại ko gặp gỡ thời như anh. Số chi phí này coi như thể mang lại anh mượn xây dựng sự nghiệp, hoàn toàn có thể tìm kiếm được nhiều hoặc không nhiều chi phí thì nên phụ thuộc khả năng của anh ý rồi.”
Hoắc Thừa Kiêu lừ đừ rãi nâng mắt: “Sau đó?”
Từ Tinh Miên trầm mang trong mình một giây, “Kinh doanh đem điều lại cho tới bao nuôi tôi.”
///
Hoắc Thừa Kiêu sinh sống bên trên đời rộng lớn nhị mươi năm, tuân theo gót lý luận mến tự tại không biến thành trói buộc, từ xưa đến giờ trước đó chưa từng bám dáng vẻ cho tới ngẫu nhiên cô đái thư này.
Cả giới thượng lưu đều đang được tháp canh anh ấy đem căn bệnh tuy nhiên ỉm nên mới mẻ ko ngay gần nữ giới sắc. Cũng là nguyên nhân vì thế sao chậm rì rì mãi ko Chịu đựng tiêu thụ doanh nghiệp lớn, chứ còn rằng gì cho tới kết duyên.
Mãi cho tới Lúc đem người thấy anh ấy bế một cô nàng lên ném vô xe cộ rồi mất tích tung thất lạc, cho tới hotel xuyên đêm ko về.
Mọi người: Không dám rằng đem căn bệnh tuy nhiên ỉm luôn luôn đấy.
[Tôi biết bao tuy nhiên vì thế nhằm truy phu nhân thì bần hàn chút cũng rất được.]
MỤC LỤC
Chương 01 |
Chương 02 |
Chương 03 |
Chương 04 |
Chương 05 |
Chương 06 |
Chương 07 |
Chương 08 |
Chương 09 |
Chương 10 |
Chương 11 |
Chương 12 |
Chương 13 |
Chương 14 |
Chương 15 |
Chương 16 |
Chương 17 |
Chương 18 |
Chương 19 |
Chương 20 |
Chương 21 |
Chương 22 |
Chương 23 |
Chương 24 |
Chương 25 |
Chương 26 |
Chương 27 |
Chương 28 |
Chương 29 |
Chương 30 |
Chương 31 |
Chương 32 |
Chương 33 |
Chương 34 |
Chương 35 |
Chương 36 |
Chương 37 |
Chương 38 |
Chương 39 |
Chương 40 |
Chương 41 |
Chương 42 |
Chương 43 |
Chương 44 |
Chương 45 |
Chương 46 |
Chương 47 |
Chương 48 |
Chương 49 |
Chương 50 |
Chương 51 Xem thêm: mê vo ko loi ve |
Chương 52 |
Chương 53 |
PHIÊN NGOẠI
Bình luận