"Buông ra". Đường Ý nhất quyết rằng.
"Đói bụng?"
Bạn đang xem: nguy tình thử ái
"Tôi cũng không thích bị tiêu diệt ở đây".
Cằm Phong Sính chà chà bên trên cổ Đường Ý "Tôi sao hoàn toàn có thể làm cho em chết?"
"Phong Sính, anh cần thiết gì cần vờ vịt cỗ dạng chất lượng bụng như vây?"
Đường Ý đẩy Phong Sính đi ra, lên đường trực tiếp cho tới xe pháo ăn, há vài ba kiểu mẫu nắp lên, đồ ăn bên phía trong vẫn còn đấy tương đối rét.
Phong Sính ngồi đối lập với cô, rước rượu đỏ rực ướp giá tiền há đi ra, Đường Ý chỉ băn khoăn ăn cơm trắng, Phong Sính xối mang đến cô một ly rượu lênh láng cô cũng chẳng nhằm đôi mắt cho tới.
"Dì nhỏ, sao em lại ham muốn trốn?"
"Tôi không tồn tại trốn".
"Lại còn ko có?"
Đường Ý cúi thấp đầu, lờ lững rãi nuốt xuống, hãi ăn quá nhanh chóng khiến cho bao tử không dễ chịu. Cô trở ngại nuốt xuống, há mồm rằng "Vậy anh rằng coi, tại vì sao tôi cần ở ở bên cạnh anh, tôi cũng ko cần là kẻ gì của anh".
Phong Sính nhếch môi, ánh nhìn khóa chặt bên trên khuôn mặt cô, anh một câu vẫn ko rằng, chỉ nhìn cô chú ý cho tới xuất thần.
Đúng vậy, phụ phái đẹp của Phong Sính nhiều vô kể, quá hoặc thiếu hụt một người thì đem gì quan lại trọng?
Sau khi no căng bụng, Đường Ý ngay lập tức lên chóng ngủ.
Xem thêm: cam on vi da den
Đèn há nhập chống khiến cho cô ko ngủ được. Kéo chăn qua loa đầu, Đường Ý lăn lóc qua loa lộn lại ở đầu cuối lại hé chăn đi ra để ý Phong Sính.
Đêm ni anh quả thực rất khác với thông thường, cứ im thin thít ngồi ở tê liệt, ko thực hiện khó khăn cô, ko nổi điên lên, chỉ tợp rượu nhưng mà thôi.
Có lẽ chuyện của Phong Triển Niên cũng thực hiện mang đến anh xúc động. Dù sao u anh chết thật, Phong Triển Niên lại thứu tự thay cho thay đổi phụ phái đẹp, Phong Sính phía bên ngoài thờ ở giá tiền nhạt nhẽo, trái ngược tim cũng dần dần trở thành giá tiền giá bán.
Sau nửa tối, Đường Ý đang được tơ tưởng ngủ, khung hình bị kéo nhập lồng ngực rắn kiên cố, cô giãy nảy dụa vài ba kiểu mẫu, tuy nhiên nam giới nhân mạnh mẽ và tự tin ấn chặt. Cô cũng không thể mức độ lực nhằm vật lộn với anh, chỉ hoàn toàn có thể nhằm đem anh.
—
Thành phố Lận An, câu lạc cỗ thời thượng này tê liệt.
Đây là thứ tự thứ nhất Tần Du Ninh cho tới điểm như vậy này.
Cô cảm nhận thấy đặc biệt mới nhất mẻ, âm thanh khích động, ánh sáng của đèn mập lờ mờ nhưng mà khơi gợi, so với người trước đó chưa từng bịa đặt chân cho tới điểm này như Tân Du Ninh nhưng mà rằng, cũng tương đối mê hoặc.
Tiêu Đằng gọi rượu mang đến cô, cô cảm nhận thấy thật ngon, ko nghĩ về cho tới thuộc tính lờ lững của chính nó, nhịn nhường như ko thể Chịu đựng nổi. Khuôn mặt mày nhỏ nhắn của Tần Du Ninh đỏ rực rực, vừa phải rằng vừa phải cười cợt. Tiêu Đằng thấy cô vẫn say, thời điểm này mới nhất ôm cô ra bên ngoài.
Ra ngoài câu lạc cỗ, bão giá tiền quất nhập, Tần Du Ninh giá tiền đến mức độ run rẩy rẩy.
Xem thêm: cuộc sống điền văn của tình nhi
Tiêu Đằng toá áo khoác bên ngoài toát lên vai cô.
Tần Du Ninh không ngừng nghỉ cười cợt "Rượu tê liệt thật ngon, thiệt sự..."
"Em say rồi, lên đường thôi".
Bình luận