Chủ nhật, khu dã ngoại công viên sinh thái xanh thành phố Hồ Chí Minh Cố Đô!
Dương Bách Xuyên đứng vô chòi ngủ đuối thỉnh phảng phất quan sát về phía xa tít.
Đêm qua loa người bạn nữ tuy nhiên anh ko gặp gỡ vô nửa năm đang được gọi năng lượng điện hứa anh buổi sáng sớm ở khu dã ngoại công viên họp mặt, ko cho tới tám giờ thì anh đang được cho tới rồi.
Anh và bạn nữ là nguyệt lão tình bà bầu nổi bật.
Bạn đang xem: sư phụ tôi là thần tiên
Bạn gái của anh ý đó là đàn chị khóa bên trên, hiện vẫn đang thực hiện thực tập luyện sinh vô một công ty đem vốn liếng góp vốn đầu tư quốc tế được nửa năm, còn Dương Bách Xuyên là SV năm cuối.
Một người còn đang được học tập, người còn sót lại thì đang được bươn trải ngoài xã hội, cả nhì đều bận việc riêng biệt, không dừng lại ở đó doanh nghiệp lớn của bạn nữ là doanh nghiệp lớn đem vốn liếng góp vốn đầu tư quốc tế nên thông thường xuyên cút công tác làm việc, đang được năm mon rưỡi chúng ta ko gặp gỡ nhau.
Công viên này là điểm nhì người chạm mặt phen thứ nhất, cũng chính là điểm hò hẹn thứ nhất.
Giữa thành phố Hồ Chí Minh quay quồng và sôi động thì điểm này là thánh địa vô ngược tim chúng ta.
Mang tâm tình khích động, Dương Bách Xuyên nhìn ngược nhìn cần, tuy nhiên đợi rộng lớn một giờ đồng hồ đeo tay vẫn ko thấy bóng hình bạn nữ đâu.
Trong lòng ngán chán nản đầy đủ loại, anh cút dọc bờ hồ nước nhằm coi đem ai cho tới ko.
Vừa mới mẻ cút được bao nhiêu bước thì đùng một phát nghe thấy giờ chó sủa.
Quay đầu nhìn lại, mang trong mình 1 con cái chó đang được vật lộn chuẩn bị chết trôi vô hồ nước cơ hội cơ hàng trăm mét.
Khi anh lại gần mới mẻ vạc xuất hiện cơ là một trong những chú chó lông vàng, nguyên vẹn nhân khiến cho chú chó suýt chết trôi là vì chạc xích bên trên cổ quấn vô gốc cây ven hồ nước, bị giắt kẹt vô hồ nước đang được lâu…
Mặc mặc dù chú chó biết bơi lội, tuy nhiên vùng vẫy nội địa lâu cũng tiếp tục tiêu tốn thể lực, có vẻ như như nó chuẩn bị chìm xuống.
Anh liếc nhìn xung xung quanh, bờ hồ nước không tồn tại một bóng người, vẫn không tìm kiếm thấy người chủ của chú ấy chó.
Thấy chó con cái đang xuất hiện nguy cơ tiềm ẩn chết trôi, Dương Bách Xuyên cũng chính là người quí chó kể từ lúc còn nhỏ, sau khoản thời gian tâm lý hoàn thành, anh tự động nhủ: “Cứu một mạng người còn rộng lớn xây bảy tòa tháp, bản thân cứu vớt một con cái chó còn rộng lớn xây sáu tòa tháp!”
Vừa thưa, anh vừa vặn toá áo nhảy xuống hồ nước cứu vớt con cái chó.
“Ùm” Dương Bách Xuyên nhảy ào xuống nước, bơi lội về phía chú chó.
Chú chó săn bắn lông vàng xinh tươi phát hiện ra Dương Bách Xuyên bơi lội qua loa ngay lập tức kêu lên một giờ xứng đáng thương.
Dương Bách Xuyên nhìn vô chú chó con cái và nói: “Người không giống là nhân vật cứu vớt người đẹp, tuy nhiên tao là nhân vật cứu vớt chó, hóng một chút ít tao sẽ hỗ trợ mi.”
Dương Bách Xuyên vòng qua loa con cái chó tiếp cận bờ bèo nước, điểm này bèo nước nẩy cao ngang người.
Đưa tay vén cỏ đi ra, anh vạc hiện tại sợi chạc xích bên trên cổ con cái chó con cái bị giắt vào một trong những gốc cây bên trên cây.
Nắm lấy chạc xích, Dương Bách Xuyên kéo thiệt mạnh, tức thì tức thời loại gốc cây trưởng thành vày ngón tay loại của anh ý đã biết thành nhổ lên.
Nhưng vì như thế tay anh đang được đặt điều bên trên bèo nước sử dụng lực khá mạnh nên cũng trở nên xây sát, đem huyết chảy nhỏ giọt xuống nước tạo nên trở nên một nhành hoa.
Chú chó con cái bay đi ra và bơi lội vô bờ.
Nhìn thấy con cái chó đang được bay đi ra được, Dương Bách Xuyên cũng sẵn sàng lên bờ, tay anh bị đứt cần lên bờ để sở hữ vật dụng trị khuẩn và băng bó chỗ bị thương.
Nhưng khi anh sẵn sàng bơi lội thì thấy một khả năng chiếu sáng lóe lên vô đám bèo nước.
Theo phiên bản năng anh nhìn sang trọng, thấy một vệt màu xanh da trời lá cây.
Trong lòng tự động hỏi: “Không cần là bảo vật cơ chứ?”
Gỡ bèo nước đi ra nhìn một chiếc, thì thấy mang trong mình 1 vệt màu xanh da trời lục nhìn tựa như ngọc bích, 1/2 lòi ra phía bên ngoài.
Đưa tay đi ra moi bùn khu đất, cầm cố nó vô tay.
Là dụng cụ vô nằm trong tinh anh xảo, tựa như bình dung dịch, tựa như ngọc bích tuy nhiên cũng ko cần ngọc bích.
Màu xanh lơ đậm và vô trong cả, bên trên cơ đem những đàng vân lù mù ảo, nhìn đặc biệt bí ẩn, nó khiến cho người tao vừa vặn nhìn đang được quí.
Bình thuốc?
Đồ cổ?
Dương Bách Xuyên cầm cố bên trên tay nhìn một chút ít, trong tim hạnh phúc, âm thầm suy luận coi nếu trong trường hợp là đồ vật thời cổ xưa thì giá chỉ bao nhiêu?
Rất lâu tiếp sau đó anh phát hiện ra một tia sáng sủa xanh lơ vạc đi ra kể từ cái lọ bên trên tay.
Ngay tiếp sau đó, Dương Bách Xuyên cảm nhận thấy như bị năng lượng điện lắc, toàn thân thiện chấn động, chỉ cảm nhận thấy một luồng không gian kể từ bên trên cao tràn xuống, theo gót cánh tay đâm vào thân thiện thể.
“A ~ loại quỷ quái gì vậy…?”
Anh kêu lên một giờ, mong muốn vứt nó cút.
Nhưng thiệt kỳ kỳ lạ.
Xem thêm: truyện sau ly hôn chồng cũ lại muốn theo đuổi tôi
Một cảnh tượng xuất hiện tại, loại màu xanh da trời lục tựa như lọ dung dịch này nhịn nhường như bám chặt vô tay anh, mong muốn vứt cũng ko thể vứt được.
Dương Bách Xuyên kinh hoảng cho tới nỗi tái mét xanh lơ mặt mũi mũi.
Ngay tức thời, toàn cỗ khung hình anh teo lắc, trong giây lát ngay lập tức mất mặt cút trực quan, không tồn tại ý thức kể từ từ chìm xuống.
Cùng khi cơ ở phía mặt mũi cơ hồ nước mang trong mình 1 người phụ phái đẹp khoác bộ đồ quần áo thể thao white color phát hiện ra cảnh này ngay lập tức nhanh gọn lẹ toá áo khóa ngoài nhảy xuống hồ nước rồi bơi lội về phía Dương Bách Xuyên.
Hôm ni Triệu Nam cảm nhận thấy đặc biệt ngán chán nản, lúc đầu là mong muốn dắt chó cho tới khu dã ngoại công viên tản cỗ, trong những khi cô đang được nhận một cuộc điện thoại thông minh thì chú chó dường như không thấy tăm khá.
Tìm cho tới thám thính lùi thì cũng thấy chú chó của tôi đang được giãy giụa giụa vô hồ nước nước, đang được sẵn sàng xuống nước thì thấy phía đối lập mang trong mình 1 thanh niên nhảy xuống hồ nước cứu vớt chú chó fake lên bờ.
Ban đầu toan đợi nam giới thanh niên lên nhằm cảm ơn anh tao, tuy nhiên trong nháy đôi mắt cô phát hiện ra người thanh niên cứu vớt con cái chó đùng một phát vùng vẫy và kể từ từ chìm xuống bên dưới nước.
Lần này Triệu Nam cũng trở nên sốc, vội vã vàng nhảy xuống nước nhằm cứu vớt người.
……
Trong khi mơ mơ mòng màng, Dương Bách Xuyên đang được ở mơ thấy một ông già nua với cỗ râu bạc white, tư thế tiên nhân toát đi ra kể từ cốt khí, người tự động xưng là Thập Nhị Kiếp Tán Tiên, là vật gì tuy nhiên toàn cầu tu chân Thiên Tà Chí Tôn.
Ông bảo rằng ông là nguyên vẹn thần bị giắt kẹt vào trong bình càn ranh, như mong muốn khi thời điểm ngày hôm nay Dương Bách Xuyên vạc xuất hiện bình càn ranh còn nếu như không thì ko biết ông cần ở vô loại bình cơ bao lâu nữa.
Coi như báo đáp ân tình nên Thiên Tà Chí Tôn đã nhận được Dương Bách Xuyên thực hiện vật dụng đệ, truyền thụ pháp môn vô thượng tu chân, nếu như tu luyện thành công xuất sắc hoàn toàn có thể lên cất cánh lên trời, chui xuống khu đất, trường thọ bất tử…
Về yếu tố này, Dương Bách Xuyên hỏi: “Tu luyện hoàn toàn có thể thực hiện đi ra cơm trắng ăn không? cũng có thể thám thính chi phí không? cũng có thể nghiền gái không…?”
Sau khi căn vặn vài ba câu vì vậy, Dương Bách Xuyên thấy mặt mũi ông lão tím tái mét, sắc mặt mũi ngày càng thâm xì!
Ngay tiếp sau đó, ông lão kìm nén một khi lâu rồi gầm lên một tiếng: “Biến cút ~”
m thanh cơ tựa như sấm sét, khiến cho Dương Bách Xuyên run rẩy rẩy toàn thân thiện.
Một khi sau anh ngay lập tức tỉnh lại.
Tuy nhiên, sau khoản thời gian tỉnh dậy, Dương Bách Xuyên vạc xuất hiện rằng bản thân hiện giờ đang bị ai cơ quấy rối tình d*c!
Một khuôn mặt mũi thanh tú xuất hiện tại vô tầm đôi mắt anh, Dương Bách Xuyên thề thốt, khuôn mặt mũi này chắc chắn là là khuôn mặt mũi đẹp tuyệt vời nhất tuy nhiên anh từng thấy, rất đẹp hơn hết hoa khôi học tập đàng, thậm chí còn hơn hết một minh tinh anh mùng bạc quốc dân nào là cơ.
Đôi môi không khô thoáng dán vô môi anh, một cảm xúc ngạc nhiên trước đó chưa từng thấy lan từng khung hình, toàn thân thiện anh như bị năng lượng điện lắc, thiệt là… Tuyệt vời.
Lúc này mặt mũi tai anh truyền cho tới một tiếng nói kể từ tính, tựa như tiếng động kể từ thiên nhiên: “Anh tỉnh rồi sao?”
Trong nháy đôi mắt Dương Bách Xuyên hiểu đi ra, thiệt đi ra ko cần phái đẹp thần đang được quấy rối anh, tuy nhiên là kẻ tao đang được thở tự tạo mang đến anh.
Không cần thiết căn vặn thì anh cũng biết, khi nhìn thấy bình càn ranh ở nội địa thì toàn thân thiện anh ngay lập tức mất mặt cút ý thức, là phái đẹp thần trước mặt mũi đang được cứu vớt anh.
Nhìn cô nàng rất đẹp như giành vẽ trước mặt mũi, Dương Bách Xuyên đem chút thất thần, sau khoản thời gian toan thần lại thì lúng túng mỉm cười nói: “Tôi là Dương Bách Xuyên, cảm ơn cô đang được cứu vớt tôi.”
Triệu Nam khẽ mỉm mỉm cười nói: “Tôi thương hiệu Triệu Nam, là mái ấm của chú ấy chó nhỏ tuy nhiên anh đang được cứu vớt, là tôi cần cảm ơn anh mới mẻ đích.
Vốn dĩ đang được hóng anh lên bờ nhằm thưa tiếng cảm ơn tuy nhiên ko ngờ cho tới anh lại kể từ từ chìm xuống.
Cũng may tôi cũng biết bơi lội còn nếu như không thời điểm ngày hôm nay anh hoàn thành đời rồi.
Đúng rồi, anh cảm nhận thấy vô người thế nào là, đem cần thiết cút cơ sở y tế không?”
Sau khi nghe tới Triệu Nam thưa câu này Dương Bách Xuyên cũng toan thần lại, con cái chó suýt bị bị tiêu diệt chìm là của cô ý ấy, ko thể ko thưa đấy là một loại duyên phận.
Còn anh lúc này cảm nhận thấy thế nào?
Dương Bách Xuyên thấy rằng hiện trạng của tôi đảm bảo chất lượng rộng lớn lúc nào không còn, anh cũng ko biết chuyện gì đang được xẩy ra.
Xem thêm: thâm tình trong mắt anh
Anh cảm nhận thấy toàn thân thiện tràn trề tích điện, tuy nhiên mặt khác anh cũng kinh hoảng và tự động căn vặn thực hiện thế nào là mà trong lúc anh tao cầm cố vô loại nhìn tựa như một bình dung dịch lại sở hữu cảm xúc như bị năng lượng điện lắc, thiệt kỳ kỳ lạ.
Có vẻ như nó bám chặt vô trong tim bàn tay vậy, mong muốn vứt cũng ko vứt được, tuy nhiên chẳng sao, lúc này nó đang được bặt tăm, có lẽ rằng là khi mê man đã thử rơi xuống lòng hồ nước.
Nhìn thấy sự quan hoài của Triệu Nam, Dương Bách Xuyên khá đỏ gay mặt mũi nói: “Tôi chẳng sao, ko cần dùng cơ sở y tế, cảm ơn cô.”
“Không sao thì đảm bảo chất lượng, đấy là áo khóa ngoài của anh ý, mau khoác vô ko cảm lạnh!” Trong khi rỉ tai, cô đang được nhìn thấy áo của Dương Bách Xuyên.
Khi nhận áo khóa ngoài, tay của Dương Bách Xuyên đụng chạm vô tay của Triệu Nam, cảm xúc đặc biệt tinh xảo và mềm mượt khiến cho tâm trí anh chao hòn đảo.
Anh và bạn nữ mới chỉ yêu thương nhau, cũng ko mất mặt nụ thơm đầu.
Hôm ni Triệu Nam thở tự tạo mang đến anh thì coi như nụ thơm đầu cút tiêu xài rồi, mặt mũi Dương Bách Xuyên càng đỏ gay rộng lớn, thưa cảm ơn một giờ rồi khoác rồi áo khóa ngoài vô.
Lúc này, một giọng mai mỉa sắc bén vang lên: “Được lắm, Dương Bách Xuyên, tôi đang được biết anh là kẻ ko uy tín, ngược nhiên anh là người bắt cá nhì tay, Lỵ Lỵ, lúc này cậu không nhất thiết phải cảm nhận thấy tội lỗi nữa.”
Ngay khi Dương Bách Xuyên xoay đầu lại thì thấy bạn nữ và các bạn của cô ý tao đứng cơ hội cơ ko xa cách đang được sử dụng ánh nhìn ko bao nhiêu thiện cảm nhìn anh..
Bình luận