Tác giả: Hương Trư Cách Cách
Editor: KV (@NCT)
Bạn đang xem: tương tư thành bệnh
Số chương: 56c + 7nt
Thể loại: Hiện đại, ngọt sủng, ngược phái nam, phái nam chủ yếu thâm nám tình
CP: Tư Minh Cẩm x Thẩm Nhu
Văn án:
Từ 14 tuổi hạc cho tới 24 tuổi hạc, Thẩm Nhu mến Giang Trì Ý mươi năm.
Giúp anh trả thư tình, cũng chủ yếu đôi mắt coi anh nằm trong người phụ nữ giới không giống anh bạn bè em.
Có lẽ cô đó là người trời sinh si tình, vì vậy năm 24 tuổi hạc này mới nhất rất có thể đợi cho tới khi Giang Trì Ý xoay đầu coi lại.
Ngày Giang Trì Ý cầu hít, quỳ một gối xuống trước mặt mũi Thẩm Nhu, lại êm ả dịu dàng nâng tay cô mang lại ngay sát hít nhẹ nhàng lên môi.
Thâm tình vô đôi mắt chỉ mất cô, “Thẩm Nhu, cảm ơn em mươi năm yêu thương anh, quãng đời còn sót lại anh chắc chắn sẽ không còn phụ em.”
Có lẽ là hứa hứa rất rất đẹp nhất, vì vậy khi tận đôi mắt coi Giang Trì Ý và bạch nguyệt quang đãng của anh ấy tớ hít nhau nồng nhiệt độ ngay lập tức cửa ngõ chống tân hít của tớ, Thẩm Nhu chạy trốn.
Cô ham muốn thực hiện như toàn bộ từng chuyện trước đó chưa từng xẩy ra, cho tới ngày hít lễ cơ, bạch nguyệt quang đãng của Giang Trì Ý ko mời mọc tuy nhiên cho tới.
Thẩm Nhu sau cùng cũng bị tiêu diệt tâm.
Xem thêm: cam on vi da den
Cố nén bi thương, cô lấy khăn voan mỏng dính bên trên đầu xuống trả mang lại Giang Trì Ý.
Đoan trang mỉm cười thưa, “Thật xin xỏ lỗi, dường như tôi đang được tự động lừa bản thân dối trá người.”
“Làm lốp dự trữ của anh ấy mươi năm vừa qua đang được quá đầy đủ rồi.”
Sau cơ vứt đi thong dong tuy nhiên phóng khoáng.
Giang Trì Ý xấu xa hổ tức giận dỗi ko thôi.
Có người chất vấn anh tớ về sự này, Giang Trì Ý chỉ nhẹ dịu nhếch môi, “Yên tâm lên đường, tối đa tía ngày, cô ấy tiếp tục quay trở lại thôi.”
“Đến khi cô ấy quỳ xuống cầu xin xỏ, tôi còn nên tâm trí coi với nên buông bỏ hay là không.”
Anh tớ ko tin cẩn, người yếu đuối mọn đê tiện yêu thương anh tớ mươi năm như Thẩm Nhu lại thực sự rất có thể buông tay.
Ba ngày sau, anh tớ đợi được đơn từ nhiệm của Thẩm Nhu.
Sau này, một tối nhiều năm vắng vẻ người nào là cơ, Giang Trì Ý say khướt cho tới doanh nghiệp Thẩm Nhu mò mẫm cô.
Dưới ánh mắt để ý của quý khách, anh tớ quỳ xuống, nhị đôi mắt đẫm lệ mung lung kéo tay Thẩm Nhu, “Tiểu Nhu, anh thề thốt quãng đời còn sót lại chỉ yêu thương em, vì vậy, xin xỏ em, xin xỏ em hãy trở lại lên đường đã có được không? Quay về đi?”
Xem thêm: trộm một mùa xuân
Không đợi Thẩm Nhu kể từ chối, Giang Trì Ý đã biết thành người tớ giẫm trượt xuống khu đất.
Hơi thở êm ấm bên trên đỉnh đầu, tiếng nói người hâu phương Thẩm Nhu giá buốt lùng, “Một cước này, cảm ơn anh đang không cưới.”
Một câu ra mắt vắn tắt: Anh yêu thương em, vô đôi mắt chỉ mất em. Tình yêu thương kể từ nhị phía vừa mới được gọi là tình thương.
Bình luận