tuyết rơi đầy nam sơn

TUYẾT RƠI ĐẦY NAM SƠN

(Lạc tuyết mãn phái mạnh sơn)
Tác giả: Minh Khai Dạ Hợp
Convert: Ga TTV
Chuyển ngữ: Tũn Còi
Độ dài: 59 chương + 6 phiên ngoại
Thể loại: Hiện đại, thầy trò, thương yêu khu đô thị, êm ấm, ko ngược. HE
Nhân vật chính: Tô Nam, Trần Tri Ngộ (Phó GS ĐH, rộng lớn phái nữ chủ yếu mươi tuổi tác.)

hình chủ yếu 1

Xem thêm: trăm năm hòa hợp ước định một lời truyện

Bạn đang xem: tuyết rơi đầy nam sơn

hình tặng đóng góp ebook

Cảm ơn hình họa bìa của công ty Thu Hoài

Văn án:

Rượu lạnh lẽo ngập đèn vàng, tuyết phủ giàn giụa núi phái mạnh.
Anh người sử dụng sự trải đời và thời hạn, bao dong toàn bộ những khờ dại, nông nổi của cô ấy.
(*Rượu lạnh lẽo – Thanh rượu: là 1 trong loại rượu gạo trắng của Nhật, thông thường được hâm sôi Lúc uống.
Nam Sơn hay còn gọi là Kỳ Liên Sơn, tức thị ‘dãy núi phía nam’ Lúc coi kể từ hiên chạy dài Hà Tây của Con đàng tơ lụa)

Editor:

 ‘Lúc nhỏ, phát âm Tam Mao, cô ấy thưa, từng một phen ghi nhớ anh, khung trời rơi xuống một phân tử cát, kể từ bại hóa trở thành rơi mạc Sahara.
… Còn em. Em ghi nhớ anh, Nam Sơn xung quanh năm tuyết rơi giàn giụa.’
Lần đầu nằm trong anh gặp gỡ,
Anh nói: ‘Mùa này, vết mờ do bụi loà tơ liễu, cũng không tồn tại gì nhằm coi. Đến nhập ngày đông, cảnh tuyết ko tệ.’
Rồi ngày đông, đem cô lên Nam Sơn,
Anh nói: ‘Đợi lãnh giấy má ghi nhận rồi, em mau sớm lăn kềnh chuồn mang lại anh! Tại trước mặt mũi anh chướng mắt!’
Trước ngày cô chuồn, di động cầm tay cô áp nhập ngực bản thân, thanh âm trầm thấp,
Anh nói: ‘Đường ở điểm này, em thỏa mức độ cất cánh.
Chẳng qua loa đợi em thêm 1 không nhiều thời hạn. Chẳng qua loa người sử dụng tuổi thọ trải kiếp phù hoa của anh ấy, vặn kim mon ngày chững lại một không nhiều.’
***
Nếu chúng ta từng lạc mất mặt ai bại nhập cuộc sống, nếu như ai bại đi ra chuồn nhằm lại một khoảng tầm trống không tưởng ko lúc nào hoàn toàn có thể lấp giàn giụa nhập tim chúng ta, hãy cho tới Nam Sơn vào một trong những ngày tuyết rơi giàn giụa, quả cảm quăng quật lòng bản thân nằm trong quãng chìm chiều chuộng vẫn mất mặt rồi mỉm mỉm cười thiệt tươi tắn tuy nhiên bước về phần bên trước với niềm tin yêu ở ở đâu đó đem người đang được đợi chúng ta. Duyên phận nhập cuộc sống là phụ vương ngàn hoa lá tuyết vụt lướt qua loa mặt mũi, đích thị một cánh, tan trong tâm địa tay; miếng lòng băng nhập ngọc hồ nước bại dành riêng cho toàn bộ những ai biết chiều chuộng và hiểu rõ sâu xa.
‘Nhân sinh tương tri, như hạnh hoa ngộ vũ, như trọc tửu ngộ ca.’
Đời người biết nhau, như hoa hạnh gặp gỡ giọt mưa, như rượu đục tương phùng khúc hát.
Tô Nam và Trần Tri Ngộ vẫn gặp gỡ nhau như vậy.
***
Trước Lúc hợp tác nhập edit truyện, tôi đã phát âm ‘Tháng tư lụa rạn’, mẩu chuyện tiềm ẩn những điều trích dẫn gần như là là vong linh của ‘Tuyết Nam Sơn’.
 ‘Lấy em thực hiện vùng xưa anh ko thể trở lại, rước nỗi ghi nhớ của em treo trở thành thù địch du trong thời gian ngày Trùng cửu, còn cả mưa vùi dông dập cuối xuân trong năm này, toàn bộ đều tự anh. Thế này rồi cũng cho tới một ngày, em trút bỏ vứt trọng trách thu vén tư trang hành lý đi tìm kiếm anh. Nhưng anh nên đồng ý, lấp Mộng Trạch trở thành khe, chặt quế thực hiện trụ, đá cuội đậy phần móng nền, và chớ xoay đầu dõi coi em, vì vậy, em mới nhất hoàn toàn có thể nghe được giờ đồng hồ gà gáy thứ nhất ở kiếp lai sinh.
Lúc anh chuồn, nhằm lại cái khóa xe, thưa nhỡ trăng anh lạc bến xưa, em lấy chuồn hé vùng đựng lấp liếm nhỏ nhập văn bản anh. Em tặng anh cái nhẫn, cho dù trôi dạt thất lạc, tuy nhiên mang trong mình một cái vòng bảo lãnh vĩnh viễn đợi đợi bên trên đỉnh núi tối sâu sắc, canh phòng mặt mũi trời đỏ au của anh ấy.
Ngày bại, cô cho tới khám đa khoa, mượn xe cộ lăn kềnh, đẩy anh đi ra bờ hồ nước chuồn dạo bước, mang trong mình một đàn cò white lướt bên trên mặt mũi hồ nước như cánh diều no dông. Anh căn vặn cô: “Có bao nhiêu con?”. Cô đáp: “Mười nhị.” Anh thảnh thơi gật đầu.
Khi tớ không tồn tại cơ hội gì xoa nhẹ nhõm được nỗi nhức của những người, hoặc fake người không thể hoàn toàn có thể quan hoài tớ được nữa, van nài hãy nhớ là, trong mỗi mon ngày rất ít của tất cả chúng ta năm xưa, từng đem mươi nhị con cái cò white, cất cánh qua loa hồ nước nước ngày thu.’
‘Tháng tư lụa rạn’ là mẩu chuyện viết lách về một người vẫn mất mặt. Khi edit tôi đã nghĩ về biết lúc nào hoặc cho tới lúc nào người tớ mới nhất hoàn toàn có thể quên được mươi nhị con cái cò white bên trên hồ nước nước ngày thu năm này, tiếp tục thôi không thể nhập chiêm bao ảo lắng đợi giờ đồng hồ gà gáy thứ nhất vang lên ở kiếp lai sinh sẽ được tái ngộ người? – Có lẽ chẳng lúc nào, có lẽ rằng …
Rồi Lúc edit ‘Tuyết rơi giàn giụa Nam Sơn’ bản thân phát hiện ra tia kỳ vọng mang lại những ai từng thất lạc nghịch tặc vơi.
‘Một ngọn đèn sáng sủa vượt lên lâu, không tồn tại nguyên vẹn nhân không giống, đơn thuần vẫn quên tắt; đùng một phát tắt, cũng không tồn tại nguyên vẹn nhân không giống, đơn thuần sợi chão tóc vonfram đã biết thành đứt.’
Mọi loại rồi tiếp tục khép lại, ở phía đằng sau ô cửa đóng góp chặt tiếp tục là 1 trong mùa không giống. Vòng tuần trả của cuộc sống lúc nào cũng đều có một ngày đông, niềm hạnh phúc chỉ dành riêng cho ai quả cảm bước qua loa nó, nên ko.
Cũng như câu văn án:
Rượu lạnh lẽo ngập đèn vàng, tuyết phủ giàn giụa núi phái mạnh.
Anh người sử dụng sự trải đời và thời hạn, bao dong toàn bộ những khờ dại, nông nổi của cô ấy.
Trần Tri Ngộ không những là kẻ thầy, tình nhân tuy nhiên anh còn trao mang lại cô không còn thảy sự bao dong êm ả. Anh yêu thương cô bởi vì thương yêu của một người trải qua mất mặt non, này là loại tình thân được thắp dậy bởi vì ngọn lửa soi thấu bờ mặt mũi bại, là loại độ sáng anh cam tâm tự nguyện thay đổi bởi vì sinh mệnh.
Và người đàn bà hoàn toàn có thể khiến cho người tớ nguyện quyết tử như vậy, ắt hẳn ko thể này tầm thông thường.
Tô Nam, mãi cho tới sau cuối mới nhất đem song kể từ rất ít vẽ đi ra nét xin xắn tinh anh khiết kể từ dòng sản phẩm thuở trăng tròn trặn lẻ của những người đàn bà bại. Tác fake người sử dụng không còn văn bản nhằm nhảy lên một Nam Nam uy lực hiểu chuyện, nhiệt tình vì như thế mái ấm gia đình và sau đây xiết bao dễ thương và đáng yêu, và nhằm cho những người phát âm tất cả chúng ta phát hiện ra nét xin xắn của Nam Nam qua loa những người dân con trai mến cô ấy. Một quản trị hội SV trở thành thục tài chất lượng tốt nổi trội của tuổi tác mươi tám; một Giang Minh Khiêm giàn giụa chí khí tuổi tác trẻ em dành riêng nhiệt tình mang lại cô cho dù biết không thể, một Trần Tri Ngộ vững vàng chãi rộng lớn mươi năm chẳng ai hoàn toàn có thể va vấp nhập trái khoáy tim và cả… những người dân đơn phương mến cô. Thì hoàn toàn có thể biết người đàn bà bại tỏa nắng nhường nhịn này.
‘Yêu một người, chỉ ham muốn cho những người bại mưa phùn ngày xuân, ko vất vả lòng cát vết mờ do bụi trần thế; ngắt xanh rì ngày hè nằm trong lát dưa hấu đầu mùa, ko nên dầm bản thân oi ả lạnh lẽo bức; chỉ việc ánh mặt mũi trời tỏa nắng lạnh lẽo áp; còn minh đao ám tiễn biệt, dông thảm mưa sầu chắn nâng không còn cho những người.’ – Yêu một người, với cô là thế. Cô rước không còn thương yêu nhập sáng sủa của tôi, rước sự nắm vững, nhân hậu lành lặn, thiện lương bổng yêu thương anh như điều u Trần dạy:
‘Nước lặng chảy sâu sắc, cho dù là tình thân gì, cho tới sau cuối đều trở nên tình thân ái, đối phương như 1 phần sinh mạng của tôi. Cả đời thiên về một người, lẽ này ko cảm nhận thấy mỏi mệt? Tình cảm mạnh mẽ ban sơ này đem ngẫu nhiên sinh đi ra, rồi những mừng rỡ mừng, cảm động của sau đây cũng đều cần thiết dành riêng thời hạn nung đúc. Đạo phu nhân ck là gì? Mẹ thấy chỉ nằm tại vị trí nhị chữ: ‘Dùng tâm.’’
Trong quy trình edit tôi đã phát âm lại ko biết bao phen, cho tới phỏng nằm trong không còn cả tình tiết của truyện, vậy vẫn thấy sao nó vượt lên đỗi lắng đọng.
Mình cứ nghĩ về cho tới nụ mỉm cười nhân hậu lành lặn của u Trần Cố Bội Du, đường nét mặt mũi ngặt nghèo nghị của phụ vương Trần ấy tuy nhiên rất mực cưng chiều tôm thô nhỏ, nụ cười rực rỡ của u Tô, niềm hạnh phúc của Tô Tĩnh – Long ca rồi Lâm Hàm, Trình Uyển, Giang Minh Khiêm, Cô Điền, phu nhân ck ông công ty Cốc …
… và cả giờ đồng hồ Tôm thô nhỏ học tập theo dõi u ríu rít gọi phụ vương ‘Thầy Trần… thầy Trần’ điểm căn nhà đem cây sung dâu. Ngôi mái ấm bại, nhập góc Sảnh đem hàng rào tường vi, thân ái vươn lâu năm trườn lên tuy nhiên hành lang cửa số, khi hoa nở lan mùi hương mùi hương nhẹ nhõm nhẹ nhàng ngọt ngào; đem gốc phong lá đỏ au ngập vòm trời. Trong Sảnh cỏ gàn nhú thiệt nhiều, bên dưới mặt hàng rào bịa một chiếc chậu nhỏ, từng buổi sớm cho 1 không nhiều đồ ăn mang lại mèo nhập nhằm bao nhiêu con cái mèo phung phí cho tới ăn… còn cả bạc hà mèo…
Và cần thiết nhất là…
‘Xuân hạ thu nhộn nhịp, luôn luôn được ở mặt mũi người.’
Câu chuyện kết thúc đẩy nhập niềm hạnh phúc tràn đầy như vậy và toàn bộ tất cả chúng ta cũng hãy thiệt hạnh phúc!

SPOIL

Nam chủ yếu ngoài phụ vương mươi tuổi tác từng đem ông tơ tình đầu vẫn mất mặt rộng lớn mươi năm. Anh ĐK kết duyên với những người bạn nữ kể từ thuở nhỏ; cô ấy là kẻ đồng tính, cũng chơ vơ ngổn ngang nhập thương yêu ko hoàn hảo vẹn với đứa bạn thơ ấu của mình; kết duyên chẳng qua loa chỉ nhằm cha mẹ nhị mặt mũi yên ổn lòng. Truyện đều là những người dân hiểu chuyện nên trọn vẹn ko ngược. Nam chủ yếu yêu thương phái nữ chủ yếu ko nơi nào chê trách móc được, kể từ chuyện vượt lên khứ cho tới hôn nhân gia đình thời điểm hiện tại, anh đều xử lý rất rất dứt khoát và con trai nên chúng ta chớ băn khoăn, khi này anh cũng nghĩ về mang lại phái nữ chủ yếu trước.
Đến giờ, đó là mẩu chuyện thầy trò êm ấm và hoàn hảo vẹn nhất trong tâm địa bản thân.
À, đôi bạn trẻ này ‘dữ dội’ ko xoàng xĩnh Liệt Đồ đâu, thịt cũng đầy đủ sắc mùi vị luôn luôn.
Khả năng review của tôi chẳng đi ra sao. Truyện tiếp liền tình tiết này cho tới tình tiết không giống, sâu sắc lắng rồi lại êm ấm lắng đọng cho tới tận dòng sản phẩm chữ sau cuối, thiệt sự hoặc là hơn những gì bản thân viết lách thật nhiều.
Chúc chúng ta phát âm truyện sung sướng.
***

Mục lục

Chương 1     Chương 2     Chương 3     Chương 4     Chương 5     Chương 6
Chương 7     Chương 8     Chương 9     Chương 10     Chương 11     Chương 12
Chương 13     Chương 14     Chương 15     Chương 16     Chương 17     Chương 18
Chương 19    Chương 20     Chương 21     Chương 22     Chương 23     Chương 24
Chương 25    Chương 26     Chương 27     Chương 28    Chương 29     Chương 30
Chương 31     Chương 32     Chương 33     Chương 34     Chương 35     Chương 36
Chương 37     Chương 38     Chương 39     Chương 40     Chương 41     Chương 42
Chương 43     Chương 44     Chương 45     Chương 46     Chương 47     Chương 48
Chương 49    Chương 50     Chương 51     Chương 52     Chương 53     Chương 54
Chương 55    Chương 56     Chương 57     Chương 58    Chương 59

HOÀN CHÍNH VĂN

Phiên nước ngoài 1
Phiên nước ngoài 2
Phiên nước ngoài 3
Phiên nước ngoài 4
Phiên nước ngoài 5

HOÀN

(5/1/2018)

PRC

 Chúc chúng ta phát âm truyện sung sướng.

Tác giả

Bình luận