xin chào trung tá tiên sinh

Ôn Hoàn dìu u lên lầu, u Ôn ở viện điều chăm sóc tiếp tục lâu cho nên vì vậy so với yếu tố hoàn cảnh mới mẻ đem chút xa xăm kỳ lạ, toàn bộ cơ thể tương đối stress, tâm tình nhường nhịn như cũng tương đối chấn động.

Ôn Hoàn bắt thiệt chặt tay của u, coi bà yên ủi nói: "Mẹ, con cái ở phía trên chớ kinh hoảng."

Bạn đang xem: xin chào trung tá tiên sinh

Mẹ Ôn xoay đầu coi cô, cũng ko biết đem nên nhìn thấy Ôn Hoàn hay là không tuy nhiên lẳng lặng gật đầu, góc nhìn đem phần rời rã.

Một lát sau Lục Thần mới mẻ tăng trưởng, lên đường nằm trong anh còn tồn tại Trương Kim Lan.

Ôn Hoàn vực dậy, nhẹ nhàng giọng gọi: "Mẹ."

Trương Kim Lan khẽ mỉm cười với cô rồi coi u Ôn đang được ngồi ở một phía nói: "Thực đi ra u tiếp tục ham muốn đón Hiếu Cầm về phía trên kể từ lâu rồi, vẫn luôn luôn đợi sau thời điểm con cái quay trở lại thì rằng mang lại con cái."

Ôn Hoàn cũng liếc đôi mắt coi u rồi lại ngấc đầu coi bà đem phần áy náy nói: "Mẹ, con cái van nài lỗi, cũng chính vì chuyện của con cái tuy nhiên mang về mang lại ngôi nhà bản thân thêm thắt nhiều phiền toái vì vậy."

"Nói đồ vật gi cơ." Trương Kim Lan đem phần khước từ coi cô nói: "Phiền phức hay là không phiền toái đồ vật gi, tiếp tục là kẻ một ngôi nhà thì vấn đề của con cái cũng đó là chuyện vô nhà đất của tất cả chúng ta, sao lại nói theo một cách khác khách hàng khí vì vậy."

Ôn Hoàn khẽ mỉm cười đem chút cảm kích gật đầu.

"Tiểu Hoàn, u kêu chưng Trương sẵn sàng chống rồi, nhằm u trả Hiếu Cầm trải qua coi một chút ít." Trương Kim Lan rằng hoàn thành ngay tắp lự tiếp cận kéo tay u Ôn, u Ôn ngấc đầu trông thấy bà, chừng như cũng đều có chút tuyệt hảo với bà vì như thế rộng lớn một mon qua quýt đa số hễ đem thời hạn rảnh là Trương Kim Lan lại tiếp cận viện điều chăm sóc rỉ tai phiếm với u Ôn hoặc đẩy bà cho tới rừng hoa bầy nắng và nóng. Mặc cho dù u Ôn ko lưu giữ người tuy nhiên so với Trương Kim Lan cho dù sao vẫn đang còn chút tuyệt hảo.

Ôn Hoàn gật đầu đồng ý, khi nâng u dậy lăm le nằm trong lên đường thì tay ngay tắp lự bị Lục Thần kéo dài, chỉ nghe thấy Lục Thần nói: "Anh đem chuyện ham muốn thương lượng với em."

"Tiểu Hoàn, nhằm u trả Hiếu Cầm lên đường mang lại." Trương Kim Lan rằng hoàn thành ngay tắp lự dìu u Ôn ra đi cửa ngõ, vừa phải lên đường vừa phải rỉ tai phiếm nằm trong u Ôn: "Hiếu Cầm, tôi đem bà lên đường coi chống của bà nhé, tôi tiếp tục bảo người sẵn sàng hoa bà mến nhất, còn tồn tại..."

Nhìn chúng ta ra đi, thời điểm hiện tại Ôn Hoàn mới mẻ xoay đầu coi Lục Thần hỏi: "Sao vậy?"

Lục Thần vươn tay ôm siết lấy cô, đầu tựa vô hõm vai của cô ý nói: "Ngày mai anh nên về đơn vị chức năng."

Ôn Hoàn sửng nóng bức khẽ đáp tiếng: "Hả..." Giọng rằng buồn buồn đem phần không thích, nhất là vô thời điểm hiện tại, cô ngóng anh hoàn toàn có thể ở cạnh bên bản thân.

Lục Thần ngấc đầu coi cô, giơ tay vuốt mặt mũi của cô: "Anh ko yên ổn lòng về em." Nhóc con cái này vẫn luôn luôn nhằm ý chuyện trước đó của phụ thân cô, giờ chuyện năm xưa lại bị người tớ bươi móc đi ra, trong thâm tâm cô chắc chắn rất rất không dễ chịu tuy nhiên thời điểm hiện tại anh lại nên tách ngoài, anh làm thế nào hoàn toàn có thể yên ổn tâm được.

Không ham muốn khiến cho anh phiền lòng vì như thế bản thân, Ôn Hoàn bày đi ra nụ mỉm cười nói: "Không đem việc gì đâu, em ko có gì, chớ phiền lòng mang lại em, ngược lại khi anh đào tạo nên cẩn trọng một chút ít." Nghĩ cho tới chỗ bị thương sau sống lưng anh cho tới giờ cô vẫn tồn tại thấy đem chút hãi kinh.

Lục Thần coi cô, một khi lâu sau mới mẻ nói: "Nhóc con cái, nằm trong bám theo anh cho tới TP. Hồ Chí Minh B lên đường."

"Hả." Ôn Hoàn sửng nóng bức.

"Đưa u lên đường nằm trong, ko nên chưng sĩ rằng rồi sao, nên trả u cho tới những điểm bà từng sinh sống nhằm coi hoàn toàn có thể lưu giữ lại điều gì ko, so với căn bệnh tình cũng đều có lợi." Lục Thần rằng.

"Nhưng em và u ở đâu?" Cô từng cho tới khu vực anh, tuy nhiên rằng chống của anh ý là 1 trong những gian tham ngôi nhà tuy nhiên coi như khu vực cơ đem tương đối rộng lớn lên đường thì phụ thân người cũng không tồn tại cơ hội này ở cộng đồng.

"Ở mặt mũi lối đối lập rừng hoa ở TP. Hồ Chí Minh A anh đem 1 căn chống, là trước đó phụ thân sẵn sàng mang lại anh người sử dụng Khi kết duyên, tất cả phía bên trong và được sẵn sàng rất đầy đủ rồi, chỉ việc xách vali vô là hoàn toàn có thể ở." Trước phía trên phụ thân sẵn sàng mang lại anh rằng nếu như anh kêu chúng ta thông qua đó ở cũng rất được, tuy nhiên anh vẫn ko bảo ai, ngôi nhà này vẫn quăng quật ko.

Vuốt kiểu mẫu trán của cô ý, Lục Thần khẽ hít lên nói: "Anh tiếp tục nỗ lực thường ngày quay về cơ."
Ôn Hoàn ôm lại anh, gật đầu đáp: "Được." Nhắm đôi mắt lại, cảm biến tương đối thở nhẹ dịu của anh ý rơi bên trên mặt mũi của cô ý.

Buổi tối phân tích tình hình với phụ thân Lục và u Lục hoàn thành, khi đầu u Lục đem phần khước từ, phiền lòng Lục Thần ở vô đơn vị chức năng sẽ không còn nhằm ý cho tới Ôn Hoàn, tuy nhiên Ôn Hoàn còn đem bám theo u Ôn nên càng ko yên ổn tâm.

Nhưng Lục Thần kiên trì, Ôn Hoàn cũng rằng trở về điểm từng sinh sống trước cơ hoàn toàn có thể trợ giúp mang lại căn bệnh tình của u cô. Thấy nhì người kiên trì, phụ thân Lục và u Lục đương nhiên cũng ko thể kế tiếp nhất định gì nữa, tuy nhiên Trương Kim Lan vẫn thương Ôn Hoàn kinh hoảng cô ko được đỡ đần. Vì vậy tháo lui một bước kêu chúng ta đem bám theo chưng Trương nằm trong lên đường nhằm ngày thông thường còn tồn tại người đỡ đần u Ôn.

Cũng ko biết là ai bật mý thân mật phận của Lục Thần, ngày loại nhì bên trên trang web lại xuất hiện tại người nặc danh phân phát nghiền thân mật phận của Lục Thần ra bên ngoài, thậm chí là còn tất nhiên hình ảnh chụp nhì ngày trước Ôn Hoàn và Lục Thần lên đường phượt ở thị xã nhỏ Lạc Hà.

Sáng sớm một group phóng viên báo chí rộng lớn vây xung quanh trước cửa ngõ quần thể ngôi nhà chúng ta Lục, ở đầu cuối phụ thân Lục nên kêu chưng Chung tài xế lên đường mới mẻ tạo nên những người dân cơ bám theo.

Trên lối cho tới trường bay Ôn Hoàn vẫn suy nghĩ mãi ko đi ra vì như thế sao thông tin lại tương truyền nhanh chóng vì vậy, tương tự như tiếp tục kế hoạch từ xưa. Trước tiên là phân phát nghiền thân mật phận của cô ý, tiếp sau đó là tung đi ra chuyện của u cô, tiếp cơ mới mẻ là Lục Thần, công việc được tổ chức tuần tự động từng ngày 1, không chỉ có thế hình ảnh chụp phượt của cô ý và Lục Thần ở trấn nhỏ cơ bất kể là ở góc nhìn này thường rất unique, tương tự như là đem người cố ý trốn ở một góc này cơ nhằm ý giám sát từng động đậy của mình.

Xem thêm: mang thai con của tình địch làm sao đây

"Thật là kinh hãi..." Ôn Hoàn nhâm nhẩm, cô ko biết hiện nay ở sau sống lưng đem người đang dần cố camera chụp từng nhất cử nhất động của mình hay là không.

Lục Thần ở cạnh bên lặng yên, một khi lâu sau mới mẻ banh mồm nói: "Có thể là trước khi ở Thanh Đảo gặp gỡ nên kiểu mẫu người Lâm Tiểu Nhã cơ."

Nghe vậy Ôn Hoàn sửng nóng bức, trái khoáy thực Lâm Tiểu Nhã sở hữu toàn bộ tư liệu của cô ý, nếu như cơ thiệt sự là vì cô tớ phân phát nghiền toàn bộ từng chuyện mang lại truyền thông, kết phù hợp với thực tiễn chuyện xẩy ra ở Thanh Đảo trước khi cũng ko nên là không tồn tại tài năng, thậm chí là còn hợp ý tình phải chăng.

"Thật sự là cô tớ sao?" ?" Ôn Hoàn nhâm nhẩm tự động rằng, cô cũng ko chắc hẳn rằng.

Lúc cho tới TP. Hồ Chí Minh A là vô giữa trưa, Lục Thần trả Ôn Hoàn và u cho tới khu vực ở, tuy nhiên căn chống không tồn tại đứa ở tuy nhiên khi mua sắm hồi hộp rằng nam nhi sẽ không còn thông thường xuyên cho tới khu vực này nên u Lục tiếp tục sớm gọi cho doanh nghiệp công ty nhà tại, hàng tuần tiếp tục cho tới nép dọn một lượt.

Vì vậy Khi bao nhiêu người Ôn Hoàn đem bám theo tư trang hành lý phi vào, toàn cỗ căn chống đều thật sạch, chỉ việc nép dọn một chút ít là được. Lục Thần rước tư trang hành lý của nhì người vô chống, u Ôn vì như thế vừa phải ngồi máy cất cánh vừa phải ngồi xe hơi nên tương đối mệt nhọc, Ôn Hoàn và chưng Trương ngay tắp lự dìu bà vô chống lên đường ngủ.

Lúc Ôn Hoàn quay về buồng nghỉ chủ yếu thì Lục Thần đang được gọi điện thoại cảm ứng thông minh, Ôn Hoàn ko biết anh gọi năng lượng điện mang lại ai tuy nhiên coi vẻ mặt mũi đem phần trang nghiêm, ngấc đầu thấy cô đứng ở cửa ngõ, nhường nhịn như không thích khiến cho cô nghe thấy ngay tắp lự ko rằng nhiều nữa, rất rất nhanh chóng thì kết cổ động cuộc gọi.

"Mẹ tiếp tục ngủ chưa?" Thả điện thoại cảm ứng thông minh địa hình vô vào bên trong túi, vừa phải căn vặn vừa phải tiếp cận khu vực cô.Ôn Hoàn gật đầu, hỏi: "Trong đơn vị chức năng gọi cho tới sao?"

Lục Thần rung lắc đầu chỉ nói: "Không nên, một người chúng ta, anh nhờ cậu tớ thực hiện không nhiều chuyện."

"Chuyện của em sẽ không còn tác động cho tới anh chứ?" Ôn Hoàn đem phần phiền lòng, thay đổi trở nên những người dân không giống mặc dù chuyện vì vậy bị người tớ vạch trần cũng không sao, tuy nhiên cũng chính vì cô là thao diễn viên là ngôi sao 5 cánh cho nên vì vậy truyền thông phóng đại từng chuyện đi ra, rước sự khiếu nại cá thể thăng cấp cho trở nên sự khiếu nại công bọn chúng, khiến cho cho tất cả những người tớ ham muốn ko biết cũng khó khăn.

"Ảnh hưởng trọn gì cho tới anh chứ?" Lục Thần căn vặn cô, coi cô nhíu chặt lông mày đem chút nhức lòng, giơ tay khẽ vuốt lên, anh vẫn mến cỗ dạng khi cô mỉm cười rộng lớn, hoặc là khi bĩu môi tức dỗi với anh cũng rất được, ngược lại anh ko mến ưa thích cô cau ngươi phiền lòng đồ vật gi cả, hoặc là rơi nước đôi mắt khóc thút thít ko giờ đồng hồ động.

"Thì đó là chuyện việc làm của anh ý, ko nên anh rằng ham muốn xét duyệt thăng quan tiến chức trung tá sao, hoàn toàn có thể cũng chính vì chuyện của em tuy nhiên Chịu tác động hoặc không?"

Nghe vậy anh giang tay ôm cô vô lòng, vỗ nhẹ nhàng lên sống lưng của cô ý, khẽ nói: "Đồ ngốc, ko tác động gì cả."

Cho rằng anh đang được yên ủi cô, Ôn Hoàn ko tin yêu còn ham muốn rằng điều gì: "Nhưng..."

"Trước cơ rỉ tai này là anh gạt em, trước lúc quen thuộc em nhì mon và được trải qua rồi." Lục Thần ngắt tiếng cô, giải thích: "Bởi vì như thế không thích buông em đi ra, không thích khiến cho em chia ly anh nên mới mẻ lừa em rỉ tai vì vậy."

Nghe vậy Ôn Hoàn thở phào thoải mái vô lòng: "Vậy là đảm bảo chất lượng rồi." Nhưng vẫn cảm nhận thấy đem chút ko yên ổn lòng, hỏi: "Vậy hoàn toàn có thể cũng chính vì thân mật phận của em tuy nhiên sẽ sở hữu tác động cho tới việc làm trong tương lai của anh ý không?"

"Suy suy nghĩ nhiều vì vậy làm cái gi, chuyện trong tương lai ai hiểu rằng." Lục Thần tách né kiểu mẫu vấn đề này, buông cô đi ra giơ tay lên coi thông thoáng qua quýt đồng hồ đeo tay nói: "Anh nên cho tới đơn vị chức năng một chuyến rồi, tiếp tục nỗ lực quay trở lại sớm một chút ít."

Ôn Hoàn gật đầu: "Vâng, em hóng anh ở trong nhà."

Lục Thần hít lên trán của cô ý, cố lấy cỗ binh phục đem vô, team nón rồi đi ra cửa ngõ.

Đến xế chiều Ôn Hoàn và chưng Trương nhì người hợp ý mức độ thu dọn qua quýt vô ngôi nhà một lượt, cũng chính vì thông thường một tuần đem người cho tới nép dọn một lượt cho nên vì vậy vệ sinh cũng không thật mệt rũ rời.

Sau Khi nép dọn hoàn thành chưng Trương cố chi phí sẵn sàng ra đi cửa hàng mới gần đây mua sắm không nhiều loại nấu nướng bữa tối. Ôn Hoàn vô chống liếc coi u, thấy bà còn đang được ngủ mới mẻ khẽ khàng tháo lui kể từ vô chống ra bên ngoài.

Ngồi ở phòng tiếp khách cố điện thoại cảm ứng thông minh địa hình gọi mang lại chị Lynda, căn vặn chị tình hình bên phía ngoài thế này, nhân tiện rằng mang lại chị tớ biết tôi đã cho tới TP. Hồ Chí Minh A nằm trong Lục Thần.

Lynda rằng hiện nay nhì chiếc Smartphone di dộng của chị ý tớ đa số thường ngày đều bị người tớ gọi cho tới, trong cả điện thoại cảm ứng thông minh vô công ty lớn cũng vậy, bao nhiêu cô bé bỏng nhận điện thoại cảm ứng thông minh cũng chuẩn bị ko Chịu nổi nữa rồi.

"Chị Lynda, công ty lớn tra đi ra được là ai tung tin yêu ra bên ngoài chưa?" Cô luôn luôn đem cảm xúc tương tự như bản thân bị người tớ giám sát, nhất cử nhất động đều bị người tớ bám theo dõi.

"Vẫn ko tra được, tuy nhiên Ôn Hoàn à, liệu có phải là Lâm tè thư ở Thanh Đảo trước khi không?" Chị Lynda ko bàn tuy nhiên trùng chủ kiến với suy luận của Lục Thần, cũng chính vì ngoài cô tớ đi ra nhường nhịn như không hề người loại nhì nhằm ngờ vực nữa.

Xem thêm: tổng tài chỉ yêu mỗi vợ

Ôn Hoàn rung lắc đầu cố điện thoại cảm ứng thông minh nói: "Em ko biết, tuy nhiên em đoán có lẽ rằng ko nên là cô tớ đâu, nếu mà ham muốn phân phát nghiền, tức thì từ trên đầu Khi cô tớ biết thân mật phận của em dường như không cần thiết hóng đến nay mới mẻ thổ lộ ngoài."

"Có lẽ vì như thế ngày cơ cô tớ bị Lục Thần tạo nên điếm nhục nên đem lòng ân oán hận." Chị tớ vẫn không bao giờ quên ngày cơ Lục Thần rằng những tiếng cay độc cơ.

Ôn Hoàn tâm lý một hồi, cô biết phương pháp rằng của chị ý Lynda hợp ý tình phải chăng tuy nhiên cô luôn luôn cảm nhận thấy đem đồ vật gi cơ ko trúng, nhâm nhẩm nói: "Nhưng cô ấy cũng ko biết chuyện của u em mới mẻ đúng không..."